Bốn tên đàn ông ép cô vào góc, miệng ngậm điếu thuốc, nhìn là biết không phải tốt lành gì.
“Cô gái, đi đâu mà gấp vậy? Đến bên kia một chút, thế nào?”
Tên đàn ông phả ra làn khói, lộ ra chiếc răng vàng khè, híp mắt, tiện tay lấy ra một con dao, sáng loáng, tràn đầy uy hiếp.
Cơ thể Diệp Giai Nhi dán sát vào tường, cô không hoảng loạn, sắc mặt bình tĩnh lý trí, tay đút vào túi, khẽ ấn gì đó, miệng nói thế này.
“Các người rốt cuộc muốn thế nào?”
“Cô nói chúng tôi muốn thế nào?”
“Nếu các người muốn cướp tiền, tôi có thể nói rõ ràng cho các người biết, trong túi tôi có một triệu rưỡi tiền mặt, còn có một thẻ ngân hàng, tiền trong thẻ không nhiều, chỉ có sáu triệu.
Tôi sẽ nói mật khẩu cho các người, nhưng tôi tuyệt đối không báo cảnh sát, xem như của đi thay người, số tiền đó đủ để các người buổi tối no say một trận, cũng đủ để nghỉ ngơi một đêm thoải mái ở khách sạn.
”
Cô trấn định tự tại, nói năng rõ ràng, rất logic.
Nghe vậy, bốn tên nhìn nhau, trước nay chưa từng gặp người phụ nữ như vậy, rất hiểu đạo lý!
Tên đàn ông vốn hét to kia cười, vứt điếu thuốc xuống đất: “Nhưng mà, có khách sạn không có trò vui, cô đến chơi với chúng tôi, chơi trò chơi, thế nào? Tiền, chúng tôi cướp, về phần sắc, đương nhiên cũng cướp, bốn người đàn ông chúng tôi buổi tối thỏa mãn một mình cô, nhất định sẽ khiến cô vui vẻ.
”
Lúc nói chuyện, ánh mắt hạ lưu của hắn lướt nửa người dưới của cô, sau đó tập trung ở chỗ nào đó.
Dứt lời, không lại để ý Diệp Giai Nhi nữa, tên cầm đầu cười dâm đãng một tiếng, vươn tay ôm eo cô sang.
Cùng lúc này, đồng bọn nôn nóng bèn kéo quần áo cô, hai ba cái liền ra tay cởi áo lông vũ của cô xuống.
Diệp Giai Nhi cố hết sức giãy giụa, nhưng căn bản không có chút tác dụng nào, bốn tên đàn ông và một cô gái, căn bản không thể so sánh, một tên trong số đó trực tiếp vươn tay nắm lấy quần cô, điên cuồng lại dã man.
Sợ hãi trong lòng như một sợi dây leo đang vươn về phía trước, cô giơ