Nhiệt độ trong phòng rất thấp, nhưng nhiệt độ trên cơ thể của người đàn ông giống như lửa đốt, anh không dùng nước ấm để tắm, mà trực tiếp bật nước lạnh lên rồi tắm nước lạnh.
Khi anh bước ra khỏi phòng tắm, Diệp Giai Nhi đã ngủ say từ lâu, trong phòng vang lên tiếng thở đều đều.
Anh dùng bàn tay to tớn nâng chăn bông lên, rồi vươn cánh tay vững chắc ra, một tay nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Sáng hôm sau.
Nhà họ Thẩm.
Trên bàn ăn dài chỉ có hai người Tô Tình và Thẩm Hải Băng đang dùng bữa sáng, bầu không khí cực kì yên ắng, chỉ có tiếng dao và nĩa vang vọng.
Một lúc sau, Tô Lặc dừng tay lại, nhìn Thẩm Hải Băng nói: “Chuyện tối hôm qua chị hỏi em, hiện tại đang suy nghĩ thế nào rồi?”
Thẩm Hải Băng vẫn đang uống sữa, đợi sau khi nuốt ngụm sữa xuống mới chậm rãi nói: “Em đã có chồng chưa cưới rồi, nếu như vậy, sẽ phải đi giải thích với anh ấy.
”
Nghe xong lời của cô, phản ứng của Tô Tình trở nên có chút gay gắt: “Bây giờ, trước hết không cần đi giải thích, cứ giữ mối quan hệ như vậy đi.
”
“Tại sao?” Thẩm Hải Băng khó hiểu hỏi lại.
“Trước mắt cứ để tình hình như vậy là được rồi, nếu không sẽ càng ngày càng loạn.
Lần này, em nghe lời chị đi.
” Tô Tình nói.
Không hỏi thêm câu nào, nhưng hai mắt Thẩm Hải Băng lại chợt lóe lên, câu vừa rồi, là cô đang thử Tô Tình.
Nhưng suy nghĩ của Tô Tình hiển nhiên sâu cực kì, dù vậy, cô lại vẫn đoán được vài phần.
Tô Tình lúc này quả thật là muốn cho cô và Hoài Dương tiếp xúc riêng với nhau, nhưng lại có ẩn ý sâu xa không rõ ràng, lại giống như không muốn cô và Hoài Dương quen nhau.
Suy nghĩ quá mức mâu thuẫn thâm trầm, nhưng lúc này cô cũng không nghĩ được nhiều như thế, chỉ có thể đi một bước, tính một bước…
Mà Tô Tình trong lòng lại thật