*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.CHƯƠNG 432
Hơn ba tuổi, lúc đầu khi Hoài Dương dẫn Thẩm Hải Băng đến Mỹ, đứa bé trong bụng Diệp Giai Nhi đã năm tháng, bốn năm trôi qua, đứa bé đó có lẽ đã hơn ba tuổi… Như vậy Tô Tình có thể khẳng định, đứa bé kia nhất định là do Diệp Giai Nhi sinh ra.
Nhưng lần này Hoài Dương mới từ Mỹ về được bao lâu chứ, vì sao đã lại dính líu với ả tiện nhân này?
Nhưng bà ta không hề lo lắng về mối quan hệ của hai người bọn họ.
Nếu như bốn năm trước Hoài Dương có tình cảm với ả tiện nhân này thì tại sao lại ly hôn với cô ta?
Vậy nên bốn năm trước ả tiện nhân Diệp Giai Nhi kia không thể là mợ chủ của nhà họ Thẩm, vậy thì bốn năm sau, cô ta càng không thể trở thành con dâu của nhà họ Thẩm.
Ả tiện nhân đó hoàn toàn là bại tướng trong tay bà ta, bà ta không cần phải tốn công sức với cô ta.
Chung quy thì Diệp Giai Nhi cũng không làm nên trò trống gì.
Tô Tình nhàn nhã ngồi xuống sofa, để chiếc túi xách tinh tế lên bàn, sai bảo thím Lý: “Pha một ly cà phê.”
Sau đó, ánh mắt của bà ta lại nhìn về phía Kaka, đôi mày lá liễu chau lại có thể kẹp chết
ruồi, Hoài Dương không phải có bệnh sạch sẽ sao, làm sao có thể đem con súc sinh này vào phòng?
“Hoài Dương có nói bao giờ về không?”
“Cậu Thẩm không nói ạ.” Thím Lý xay hạt cà phê sau đó đem pha.
“Đi tới công ty hay là đi đâu khác?”
“Bà chủ Thẩm, tôi chỉ biết cậu chủ Thẩm dẫn cô chủ nhỏ cùng ra ngoài, còn những chuyện khác tôi hoàn toàn không biết.”
sao bây giờ mẹ lại bảo nó không tới nữa, mẹ không muốn gặp nó sao?”
“Muốn thì muốn nhưng không thể để nó tới đây nữa, ba năm ở nước Mỹ nó đã vất vả quá rồi, con phải bồi dưỡng cơ thể cho nó nhiều một chút, để nó nghỉ ngơi.”
“Chẳng lẽ sức khỏe của Hoài Dương còn không bằng mẹ sao? Mẹ cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng lo lắng nhiều như vậy.”
“Trong ba năm ở Mỹ, thật sự Hoài Dương đã vất vả nhiều rồi…”
“Mẹ, con nói mẹ thiên vị Hoài Dương mẹ còn không tin, mẹ nghe những gì mẹ nói xem, có câu nào không phải là đang bảo vệ Hoài Dương không?”
“Mẹ không bảo vệ, lo cho Hoài Dương thì còn ai lo cho nó nữa?”