CHƯƠNG 434
“Mẹ, vì sao mẹ không nói chuyện với chú?”
Nghe vậy, Thẩm Hoài Dương quay sang, nhìn về phía Diệp Giai Nhi chăm chú.
Hình như Diệp Giai Nhi không hề nhận ra ánh mắt của anh, cô lấy một chai sữa từ trong túi, lấy ống hút ra cắm vào rồi đưa cho Huyên Huyên: “Vì mẹ và chú không có gì để nói với nhau.”
Huyên Huyên ngậm ống hút, ra chiều ngẫm nghĩ: “Vậy con biết rồi, nhất định là mẹ ghét chú!”
“Vì sao?” Người hỏi tiếp là Thẩm Hoài Dương.
“Bởi vì khi mẹ ở cạnh chú Điền hay chú đẹp trai thì sẽ không như vậy, sẽ cười và nói chuyện, nhưng khi ở cạnh chú, mẹ không nói gì cả, nhất định là do ghét chú.”
Cô bé gõ vào đầu mình, tự mình đưa ra kết luận, đúng vậy, cô bé cũng không lấy gì làm thích thú với ông chú xấu xa này, đúng là giống mẹ như đúc!
Người này tức giận sẽ quát cô bé, cô bé hơi sợ ông chú xấu xa này, mẹ, chú Điền và chú đẹp trai đều không quát Huyên Huyên.
Thẩm Hoài Dương đanh mặt, đúng lúc đó vừa tới nơi, chiếc xe dừng lại, giọng nói của tài xế từ ghế trước vang lên: “Tổng giám đốc, đã tới rồi.”
“Chẳng lẽ tôi không có mắt, không nhìn thấy sao?” Anh trút hết lửa giận lên người tài xế vô tội.
Nghe vậy, người tài xế lập tức không nói gì nữa, trở nên rất yên tĩnh.
Thẩm Hoài Dương mở cửa xe, đem theo cơn tức giận không hiểu từ đâu tới xuống xe, cửa xe đóng rầm lại một tiếng.
Cơ thể bé nhỏ của Huyên Huyên không kìm được rúc vào lòng Diệp Giai Nhi: “Mẹ, chú ấy hung dữ quá.”
Nếu không muốn tới thì anh có thể không tới, cũng đâu có ai bắt ép?
Vậy nên không cần nổi điên ở đây!
Cô chau mày, bế Huyên Huyên lên rồi xuống xe theo, cô tưởng rằng Thẩm Hoài Dương đã