CHƯƠNG 398
Hình như anh đến bàn hợp đồng, sau lưng còn có đám người đi theo, vây anh vào chính giữa, như chúng tinh quay quanh mặt trời.
Xung quanh đã có không ít ánh mắt phụ nữ nhìn sang, thường xuyên liếc nhìn phía này.
Lúc này, mọi người thấy anh nhấc chân bước tới đối diện một nam một nữ, đều lập tức dừng bước, đứng nguyên tại chỗ chờ đợi.
Mặc dù trong lòng đã nói với bản thân không được hoảng loạn rất nhiều lần, nhưng mà, theo bước chân anh càng đến gần, trái tim Diệp Giai Nhi vẫn không nhịn được khẽ nảy lên.
Cuối cùng, Thẩm Hoài Dương dừng bước, đứng trước mặt hai người.
“Anh, sao anh cũng tới đây?” Vẫn là Thẩm Trạch Hy mở miệng trước.
“Phải ký hợp đồng…” Thẩm Hoài Dương bình tĩnh mở miệng, chỉ là, bờ môi mỏng, đôi mắt đen thâm thúy như có như không lướt trên người Diệp Giai Nhi.
Sau đó, đôi mắt anh rơi trên người Huyên Huyên, nhìn chằm chằm cô bé, thật lâu sau, mới khẽ cử động bờ môi mỏng, mở miệng hỏi: “Con ai đây?”
Chỉ cảm thấy mặt mày đứa bé này có vài phần giống cô, còn có vài phần, rất giống anh… Trấn định, lý trí, không chút hoảng loạn, Diệp Giai Nhi nhàn nhạt đáp: “Con anh tôi.”
Chỉ là, chỉ mình cô mới biết, trái tim lúc này đập nhanh cỡ nào.
“Vậy sao?” Đôi mắt không lạnh không nhạt lướt trên người cô, sau đó, Thẩm Hoài Dương lại nhìn chằm chằm Huyên Huyên đang ăn kẹo bông gòn, sắc mặt lạnh lùng xen lẫn dịu dàng: “Cháu tên gì?”
“Tên Tĩnh Huyên.” Giọng Diệp Giai Nhi cũng bình thản “Tôi ôm cô bé…” Lúc nói chuyện, cánh tay dài của Thẩm Hoài Dương vươn tới Huyên Huyên, chuẩn bị ôm cô bé vào lòng.
Nhưng mà, Huyên Huyên không biết thế nào lại có chút không muốn lắm, thân thể nhỏ bé trong lòng Thẩm Trạch Hy ngọ nguậy, đưa lưng về phía Thẩm Hoài Dương, không muốn để anh ôm.
Mà, hai bàn tay nhỏ lại ôm lấy cổ Thẩm Trạch Hy, cái cằm nhỏ úp lên vai anh, đầu lưỡi nhỏ hồng hồng, khẽ liếm