CHƯƠNG 529
“Cô bé, ba của cháu là ai vậy?” Sự chú ý của người đàn ông lại chuyển sang Huyên Huyên.
Huyên Huyên vẫn còn nhỏ, không hiểu dòng chảy ngầm giữa người lớn với nhau, chỉ ăn dâu tây: “Cháu có rất nhiều chú, không có ba.”
“Xem ra đúng là đồ con hoang, cuộc sống của vợ cũ Thẩm tổng đúng là không có chừng mực như trong lời đồn, đứa bé này cũng không biết giống ai.”
Diệp Giai Nhi trong lòng đã có một ngọn lửa đang bốc cháy, lạnh lùng nhìn phóng viên kia, lúc này, một bóng người cao lớn đi đến, trong tay Thẩm Hoài Dương cầm rượu, khuôn mặt đẹp trai lạnh như băng nhìn chằm chằm vào người phóng viên ở phía trước: “Lúc nãy anh nói cái gì con hoang, nói lại một lần nữa, lúc nãy tôi chưa nghe rõ…”
Giọng điệu không nặng nề, nhưng khiến người khác không khỏi ớn lạnh.
“Không nhìn ra con của tôi giống ai, ha, xem ra mắt anh có vấn đề không nhỏ.” Cúi người, bế Huyên Huyên vào lòng, giọng nói lạnh lùng của anh từ trong đôi môi mỏng phát ra.
Mọi người xung quanh vừa nhìn vào, quả nhiên ngoại hình của đứa nhỏ này giống Thẩm Hoài Dương đến sáu phần.
Ngẩng đầu lên, ánh mắt của Thẩm Hoài Dương rơi vào người đám phóng viên, đôi mắt nheo lại, giọng nói lạnh lùng, lời nói phát ra.
“Đã có rất nhiều các bạn bè truyền thông ở đây như vậy, tôi sẽ tuyên bố một chuyện, Diệp Huyên Huyên là con ruột của tôi, còn có cổ phần của tập đoàn tài chính Thẩm thị dưới tên tôi, sang tên cho con bé 15 phần trăm cổ phần, đợi sau khi con bé trưởng thành sẽ lập tức có hiệu lực.”
Nghe thấy vậy, Diệp Giai Nhi vô cùng kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào anh, lông mày nhíu lại, anh có biết lúc này anh đang nói gì không?
Khuôn mặt tuấn tú mang theo sự lạnh lùng, từng từ từng chữ của anh đều tràn ngập cảm giác uy nghiêm không thể bỏ qua.
Mà những phóng viên kia càng chấn động, cầm máy ảnh lên chụp liên lục, tin tức lớn như vậy,
Mười lăm phần trăm cổ phần Thẩm thị, đó là một số cổ phần rất lớn!
Quý Hướng Không lắc đầu, cậu Thẩm này không nói chuyện đã có thể thu hút sự chú ý của giới truyền thông, lần này vừa phát biểu, sự nổi bật hôn lễ của anh ta đã bị cướp mất.
Bên này,
Nhà họ Thẩm.
Tô Tình đang ở nhà họ Thẩm xem trực tiếp hôn lễ, sau khi nghe thấy tin tức chấn động này, cả người bà ta đột nhiên cảm thấy khó thở, ngực rất ngột ngạt.
Rốt cuộc thằng bé đang làm cái gì? Muốn tặng mười lăm phần trăm cổ phần của Thẩm thị cho cô bé kia? Có phải là bị điên rồi không?
Không phải không muốn quyền nuôi dưỡng đứa bé kia sao, lúc này đang làm cái gì? Lại nhìn thấy con tiện nhân đứng bên cạnh, Tô Tình càng tức giận, lúc này có phải trong lòng cô vui đến mức nở hoa rồi?
Lấy điện thoại ra, bà ta ấn một số điện thoại, gọi điện thoại, không lâu sau, điện thoại đã được kết nối.
“Hải Băng à, em vẫn còn đang ở Mỹ sao? Mau trở về đi, Hoài Dương thật sự đã điên rồi!” Tô Tình tức đến mức dùng tay khẽ đập vào ngực mình.
“Sao vậy, chị dâu?” Giọng nói của Thẩm Hải Băng vẫn giống như ba năm trước, không hề thay đổi.
“Em mau trở về đi, nếu không Hoài Dương sắp bị con tiện nhân kia còn có tiểu hồ ly do nó sinh ra câu mất hồn vía rồi, thằng bé lại đem mười lăm phần trăm cổ phần của Thẩm thị tặng cho đứa bé kia, đây không phải là điên thì là cái gì?”