CHƯƠNG 662
…
Huyên Huyên ăn khá nhiều, một lồng bánh bao hấp gần như là được một mình cô bé giải quyết hết, Thẩm Hoài Dương cũng ăn mấy cái, cảm thấy mùi vị rất ngon.
Có thể nghe thấy được chữ ngon từ trong miệng của cậu cả Thẩm, quả thật không dễ dàng, xem ra bữa sáng của cửa hàng đó khá tuyệt, khoảng cách lại không xa, giá cả cũng thực tế, sau này có thể mua bữa ăn sáng ở đó.
Ngày hôm sau cô lại đến cửa hàng bán đồ ăn sáng, Huyên Huyên nhớ mãi không quên bánh bao hấp ở nơi đó.
“Hai lồng bánh bao hấp, một bát cháo gạo đen, và hai ly sữa đậu nành mang về.” Vừa nói, Diệp Giai Nhi vừa lấy túi tiền ra.
“Không có sữa đậu nành, cháo lúa mạch cũng ngon lắm, giá trị dinh dưỡng rất cao.” Nhân viên phục vụ đề cử, ánh mắt hơi chớp chớp.
Cô chưa từng nếm thử cháo ngũ cốc, Diệp Giai Nhi gật đầu lấy tiền ra: “Vậy thì đổi thành cháo ngũ cốc đi.”
Lần đầu tiên ăn cháo ngũ cốc, đúng là hương vị rất ngon, ngọt ngọt thơm thơm, rất hợp với khẩu vị lúc mang thai, Huyên Huyên cũng rất thích ăn.
Mấy ngày nay Thẩm Thiên Canh không tìm cô, cũng không tiếp tục xuất hiện trước mặt cô, nghe nói là trong khoảng thời gian này ông ta đang phối hợp với bệnh viện để tìm tủy phù hợp.
Quả thật tin tức này đối với Diệp Giai Nhi mà nói chính là một tin tức vô cùng tốt, nếu như có thể tìm được tủy phù hợp, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi.
Đồng thời, trong lòng cô hết sức rõ ràng, ngày hôm đó Thẩm Thiên Canh quỳ gối với cô trong quán cà phê, tất nhiên đã đến giới hạn cuối cùng của ông ta.
Dù sao thì cho dù ở thành phố S hay là huyện Thiểm thì Thẩm Thiên Canh là một nhân vật nổi tiếng, quỳ gối với cô, tất nhiên đã làm tổn thương lòng tự trọng của ông ta, làm sao có thể tiếp tục tới tìm cô được chứ?
Quách Mỹ Ngọc và Diệp
Mấy ngày nay Quách Mỹ Ngọc làm rất nhiều món ăn ngon, chỉ cần đến lúc tan làm thì Diệp Đức Huy sẽ đến đón cô.
Mỗi ngày ăn quá no bụng, sau khi ăn đồ ăn ở nhà xong, buổi tối cô sẽ về chung cư của Thẩm Hoài Dương. Mặc dù Diệp Đức Huy và Quách Mỹ Ngọc vẫn còn cảm thấy bất mãn với Thẩm Hoài Dương, nhưng mà thấy mối quan hệ của hai người tốt như thế, với lại đã có thêm con, cho nên cũng không nói cái gì nữa.
Chuyện đã phát triển đến mức này rồi, không phải là bọn họ nói cái gì thì có thể khiến hai người bọn họ cắt đứt quan hệ.
Diệp Đức Huy nhìn cô rồi thở dài một hơi: “Thật ra thì lúc đó ba cũng đồng ý với ý kiến của mẹ, Quốc Gia rất tốt, ai mà biết được con chọn con đường này là đúng hay sai.”
“Ba, sao ba lại đột nhiên nói chuyện này vậy chứ? Không phải mọi chuyện đã qua rồi à, con cảm thấy anh ấy rất tốt mà.” Diệp Giai Nhi ôm lấy cánh tay của ông, cô đã nhận được bưu kiện của Điền Quốc Gia gửi tới, anh ta đã có thể đứng dậy, hơn nữa còn có thể đi lại.
“Bây giờ tâm tư của con bắt đầu hướng về phía cậu ta rồi đó, thật là, con đó nha, còn nữa, ba và mẹ con đã đến bệnh viện thăm mẹ ruột con rồi.”
Nghe vậy, Diệp Giai Nhi cau mày, thấy thế, Diệp Đức Huy nhấp một ngụm trà, vỗ vỗ tay cô: “Ba mẹ nuôi con hai mươi mấy năm, tốt xấu gì con cũng là do bà ấy sinh ra, lúc này con đang mang thai không thể hiến tủy cho bà ấy, về tình về lý ba và mẹ của cô cũng nên đến bệnh viện thăm bà ấy, may mắn nhờ có bà ấy nên ba mới có thể có một đứa con gái hiểu chuyện như thế.”