CHƯƠNG 769
“Bà Tô, bà không phải nói con trai bà đã chia tay với người phụ nữ đó rồi sao? Sao bây giờ hai người lại ở cùng nhau rồi?”
“Đúng đó, đúng đó, tôi nghe nói người phụ nữ này đã đưa Bộ trưởng Thẩm vào tù, con trai của bà không lẽ không ghi thù, mà còn có thể ở bên người phụ nữ đó sao?”
“Không phải đâu, khoảng thời gian trước tôi xem TV có nhìn thấy con trai bà và một cô gái xinh đẹp ở cùng nhau không phải sao? Mới mấy ngày, không lẽ lại chia tay rồi?”
Những tiếng bàn tán hỗn loạn xung quanh khiến tâm trạng của Tô Tình như rơi xuống đáy vực, chỉ cảm thấy bên tai có tiếng ù ù, thật sự rất khó chịu.
Thực ra, mấy quý bà này căn bản không hiểu đầu đuôi ngọn ngành, toàn bộ đều đang khiêu chuyện với một thái độ hóng hớt.
Hơn nữa, có mấy vị phu nhân có biết chuyện, nhưng ở trước mặt Tô Tình, đương nhiên vẫn là đứng về phía Tô Tình, đổ hết mọi sự không đúng cho Diệp Giai Nhi.
Những lời này càng khiến Tô Tình cảm thấy sắc mặt trắng xanh, bà cảm thấy những người này căn bản chỉ là đang xem chuyện cười của nhà họ Thẩm, đang giễu cợt bà ta!
Đột nhiên không có hứng thú mua sắm nữa, Tô Tình quay người: “Các người đi mua sắm đi, tôi còn có một số việc phải làm.”
Đợi khi bà ta đi cách xa hơn một chút, đám quý bà kia cười khúc khích thành tiếng: “Tôi thật sự không biết bà ta bây giờ còn đắc ý được gì nữa, cũng không coi thử ở thành phố S này có ai là không xem chuyện cười của nhà họ Thẩm chứ!”
Đứng ở góc tường, Tô Tình nghe thấy bọn họ tám chuyện phiếm rất rõ ràng, vừa tức giận vừa xấu hổ, nghiến răng nghiến lợi, một đám đàn bà nhiều chuyện!
Cuối cùng chọn áo khoác màu camel và quần tây đen, phối với nhau rất đẹp, như trẻ
Cô bé trông ngây ngô nghiêm túc, ngoan ngoãn lạ thường, thông minh, dễ thương, nhân viên phục vụ thích thú vô cùng.
Nhưng, tiền lì xì của bé làm gì đủ, Huyên Huyên bĩu môi, chậm rãi quay lại bên cạnh Diệp Giai Nhi: “Mẹ, con không đủ tiền, mẹ cho con mượn chút đi, đợi con lớn kiếm tiền rồi trả cho mẹ!”
Quách Mỹ Ngọc vui vẻ ôm lấy Huyên Huyên, đây đúng là cục cưng của bà mà, quả nhiên không uổng công bà thương cô bé.
Thẩm Hoài Dương và Diệp Giai Nhi nhìn nhau, sau đó đều nhẹ nhàng cười một tiếng, cuối cùng thì số tiền tiêu vặt cũng đã được cất đi, Thẩm Hoài Dương ký tên lên trên giấy. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Bà ngoại, cháu không đủ tiền, cũng không có nhiều tiền bằng ba với mẹ. Cháu mua bánh gato cho bà, một cái bánh gato thật lớn, có được không ạ?”
“Được chứ.”
Đứng trong góc tối sau lưng đám người, Tô Tình nghe hết đoạn đối thoại không sót một chữ, sau đó lại cẩn thận theo dõi ở phía sau.
Lâm Di là một nhà hàng nổi tiếng ở thành phố S, nơi này được nổi danh bởi sự ưu nhã, thanh tao, còn có phong cảnh vườn hoa suối chảy, có rất nhiều người đến đây dùng bữa.
Đã đặt phòng từ trước, ngoài phòng là một biển hoa, ở xa xa chính là cây ngô đồng, lúc này lá cây đều vàng ươm, rất là xinh đẹp.
“Quý khách muốn chọn đồ ăn chưa?” Một giọng nam truyền đến.
Âm thanh rất quen thuộc, Diệp Giai Nhi xoay người, kinh ngạc không thôi nhìn Lục Mạc Duy đứng trước mắt mình: “Sao anh lại ở đây vậy?”