CHƯƠNG 785
Trong lòng bàn tay và bàn chân của Tô Tình đều đang phát nhiệt, không ngừng toát mồ hôi ra ngoài, vừa ẩm ướt lại trơn trượt, sắc mặt vô cùng bình tĩnh: “Những lời này là có ý gì?”
“Sau khi lính cứu hỏa dập tắt đám cháy thì có phát hiện vật phẩm khả nghi ở hiện trường, sau đó tòa án đã giám định, trận lửa lớn này là do cồn tạo thành. Muốn để cho lửa cháy đến mức độ đó, đương nhiên lượng cồn không phải là ít, trải qua giám định sơ bộ, đây là một vụ hỏa hoạn có chủ ý, xin bà hãy phối hợp với việc điều tra của chúng tôi.”
Sắc mặt có thay đổi một chút, trái tim của Tô Tình trùng xuống, sắc phục cảnh sát đung đưa trước mặt khiến cho trái tim của bà ta đập loạn xạ.
Thẩm Thiên Canh đã vào tù, Hoài Dương vẫn còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nếu như bà ta lại vào tù, vậy thì nhà họ Thẩm hoàn toàn biến mất ở thành phố S.
Không được, bà ta không thể vào tù được, sao bà ta có thể vào tù được chứ!
Bây giờ mọi người còn đang chỉ trỏ chất vấn sau lưng Thẩm Thiên Canh, nếu như bà ta lại vào tù, vậy thì những lời mắng chửi sẽ nhắm thẳng vào Tô Tình.
Bà ta không thể tưởng tượng ra cảnh tượng như thế, tình huống đó sẽ khiến cho bà ta đau đến không muốn sống, làm cho bà ta sống không bằng chết.
Kêu người giúp việc đưa Huyên Huyên đi khỏi đó, Tô Tình hung hăng cắn chặt răng, nhẫn tâm, lấy máy ghi âm ra: “Là cô ta, là cô ta muốn giết tôi…”
…
Lúc Diệp Giai Nhi đang ngồi trong phòng bệnh ăn cháo, cảnh sát đi tới, người đi ở phía sau là Tô Tình.
Liếc mắt đảo qua băng gạc ở trên tay và trên đùi cô, Tô Tình di chuyển tầm mắt sang nơi khác, trái tim vẫn còn đang đập dữ dội, không dám nhìn thẳng vào cô.
“Cô Diệp, mời cô đến cục cảnh sát cùng với chúng tôi một chuyến.”
Cô ngẩng đầu lên, bỏ bát cháo
Diệp Giai Nhi ngồi trong phòng thẩm vấn, mà Tô Tình thì người ở trong phòng thẩm vấn khác, xung quanh đều là vách tường, có hơi tối.
Tô Tình đã vào ngục giam một lần, đương nhiên bà ta biết ở trong tù là cảm giác gì, nhất là màu đen xung quanh khiến cho bà ta sinh ra ác mộng.
Bà ta vốn dĩ không muốn tiếp tục hại Diệp Giai Nhi, sau khi sự kiện hỏa hoạn xảy ra, lúc này bà ta đã định thu tay lại, thử chấp nhận Diệp Giai Nhi, nhưng mà không ngờ là vụ hỏa hoạn lại bị điều tra.
Bà ta chỉ biết là mình không thể ngồi tù, không được ngồi tù, mặc dù lúc này trong lòng của bà ta cảm thấy vô cùng có lỗi, nhưng mà chỉ có thể tiếp tục sai lầm.
Cho nên dù là cảnh sát có hỏi bà ta cái gì đi nữa, bà ta cũng sẽ đổ hết trách nhiệm lên trên đầu Diệp Giai Nhi, nếu không thì bà ta sẽ nói là mình không biết, cái gì cũng không biết.
Nếu như cảnh sát ép hỏi quá khắt khe, lúc đối phương sinh ra hoài nghi, bà ta sẽ nổi giận: “Con trai của tôi vẫn còn ở trong phòng, chẳng lẽ tôi lại nhẫn tâm thiêu chết thằng bé ở bên trong à?”
Diệp Giai Nhi chỉ lặp lại một câu cô không phóng hỏa, cũng không có ý định phóng hỏa, không biết mấy chuyện này.
Lúc cảnh sát cầm máy ghi âm phát lại cho cô nghe, đột nhiên cô đã hiểu rõ, ngoài Tô Tình ra thì còn có ai là người bày ra mưu kế này?
Khép hờ mắt, cô ngẩng đầu lên, khóe miệng nở một nụ cười châm chọc mà tự giễu, cô nghĩ mình đã cứu phải một kẻ điên rồi.
Ngay cả chuyện này mà Tô Tình cũng có thể làm ra, bà ta còn dám phóng hỏa, xem ra hận mình không nhẹ.