CHƯƠNG 822
Trần Diễm An lắc đầu: “Không đâu, anh ta mang đến cho tớ cảm giác như vậy, có một số người đàn ông ngoại hình và bên trong ngay cái nhìn đầu tiên đã có thể làm cho cậu cảm thấy kinh diễm, nhưng mà loại đàn ông này ít lại càng ít, anh ta lại là một trong số vô cùng ít đó có thể làm tớ kinh diễm, người đàn ông không thể khinh nhờn, anh ta quá mức thành thục.”
Cậu em ở bãi giữ xe lái xe đến trước mặt anh ta, đưa chìa khóa đến, anh ta nhẹ giọng nói câu cảm ơn, rút tiền boa đưa cho cậu em bãi giữ xe, khởi động, chiếc Bentley màu xám bạc kéo ra một đường cong hoàn mỹ, biến mất trong mắt mọi người…
“Được rồi, người bây giờ cũng đi mất rồi, cậu còn nhìn chăm chú như vậy, tớ thấy chỉ là trong mòn con mắt.” Thân Nhã đùa cô: “Việc này nếu như để Quý Hướng Không nhà cậu biết, anh ta còn không tức xanh mặt.”
“Cậu đúng là đừng nói, nếu như không kết hôn, tớ nhất định sẽ quấn chết người đàn ông kia.” Trần Diễm An không thấy có gì không đúng: “Vừa rồi trong não tớ đã nghĩ đến người đàn ông kia mấy lần!”
Nghe vậy, Thân Nhã đạp một cước: “Nói chuyện chú ý chút! Dưỡng thai! Đừng dạy hư con của tớ!”
Mãi cho đến khi ngồi trên xe, Trần Diễm An vẫn còn đang lưu luyến lẩm bẩm: “Anh ta quả thật chính là nam thần trong cảm nhận của tớ, thỏa mãn thất cả ảo tưởng của tớ đối với đàn ông.”
Thân Nhã cảm thấy những lời này nếu để Quý Hướng Không nghe được, nhất định sẽ tức đến ngất đi, cô không quá hứng thú, dựa vào cửa xe, nhàm chán lắc lắc người.
“Sự khác biệt giữa đàn ông và đàn ông rất dễ nhận ra, như Trần Vu Nhất nhà cậu chính là hoa hoa công tử điển hình, cà lơ phất phơ, lại có chút côn đồ, như vậy sẽ mê hoặc một số cô gái trẻ tuổi, loại đàn ông như kia, anh ta chỉ đứng đó chính là phong cảnh, phụ nữ muốn nhào lên khẳng định người
Thân Nhã dựa vào xe cơ thể tiếp tục nhàm chán xoay người: “Sao cậu biết anh ta cấm dục? Anh ta cũng không phải hòa thượng.”
“Tớ là nói đến cảm giác với cả mùi vị.” Trần Diễm An cảm thấy như là đàn gảy tai trâu.
“Lúc đó cậu cách anh ta có 500m, cách xa như vậy cậu còn có thể ngửi được mùi của anh ta, cậu là mũi chó sao?” Cô có chút buồn ngủ, ngáp.
“Cút đi!” Trần Diễm An đưa tay, vỗ nhẹ lên lưng cô: “Mệt thì ngủ một giấc đi, đợi đến chung cư tớ lại gọi cậu.”
Gật đầu, Thân Nhã điều chỉnh ghế xe thấp xuống một chút, sau đó nhắm mắt ngủ mất, cô ngủ đến ba giờ chiều thì Trần Vu Nhất gọi điện đến, nói buổi tối có họp mặt với bạn học, anh sau khi tan làm từ công ty về đón cô.
Đáp lại một tiếng, cô cúp điện thoại, tiếp tục ngủ, ngủ đến sáu giờ tỉnh lại, đã cuối thu rồi, thời tiết cũng tối sớm, chưa đến bảy giờ, thế mà đã tối đen rồi
Kỳ thật, cô ra ngoài cũng không chuẩn bị gì nhiều, không thể trang điểm cũng không thể mang giày cao gót, cho nên ra ngoài rất đơn giản.
Bảy giờ, Trần Vu Nhất gọi đến, xe đã đứng trước cửa chung cư, gọi cô xuống.
Cầm lấy túi, Thân Nhã đi xuống, mở cửa xe ngồi vào, Trần Vu Nhất đưa cho cô một hộp sữa: “Hôm nay làm gì rồi?”
“Đi trang điểm với Trần Diễm An, sau đó ngủ.” Mùi sữa nguyên chất cô có chút không thích, nhưng vẫn cắn răng uống: “Đêm nay hẹn ở đâu vậy?”
“Sau khi ăn xong bữa tối ở Tử Kinh Cung rồi sẽ đi quán bar.”
Tử Kinh Cung là nhà hàng năm sao nổi tiếng ở thành phố S, Trần Vu Nhất và Thân Nhã đến trễ nhất, trong phòng đã đầy người, cũng mang theo bạn trai hoặc bạn gái.