“Đi đường cẩn thận, chú ý an toàn.
” Cô dặn dò.
Sau khi thấy bóng dáng của anh biến mất khỏi tầm mắt, Diệp Giai Nhi mới nhấc chân đi thẳng ra phía trước.
Người mở cửa là Hứa Mẫn Nhu, lúc này, cô liền thay đổi sắc mặt: “Sao chị lại ở đây?”
“Đây chính là nhà tôi, không ở đây thì ở đâu?” Hứa Mẫn Nhu vừa mới sơn móng tay, một mùi gay mũi khó chịu.
Đi lướt qua cô ta, Diệp Giai Nhi trực tiếp bước vào trong phòng của Diệp Đức Huy, cô hỏi: “Ba, tại sao chị ta lại đến đây, lúc đó ba với mẹ đã đồng ý với con như thế nào?”
Diệp Đức Huy đang uống trà, nghe vậy thì hít một tiếng: “Nó nói nó không có chỗ ở, còn đảm bảo sau này sẽ không phạm phải sai lầm đó nữa, nói cho cùng thì cũng là người một nhà, ba với mẹ của con cũng không thể đuổi nó ra ngoài được.
”
“Ba mẹ tin lời nói của chị ta hả? Chẳng lẽ trước đó bị dạy dỗ còn ít?” Vừa mới nhắc tới Hứa Mẫn Nhu, trong lòng của cô liền nổi giận: “Là do ba mẹ quá mềm lòng, chị ta lập tức có thể đâm trúng vào chỗ yếu của hai người.
”
“Già rồi cho nên nói chuyện tình cảm, chờ đến lúc con đến độ tuổi của ba mẹ, con sẽ hiểu thôi.
” Diệp Đức Huy đấm chân, đẩy cái kính mắt ở trên sống mũi.
Diệp Giai Nhi hít sâu một hơi: “Bây giờ con chỉ biết là Hứa Mẫn Nhu giống như là một cục kẹo dính có làm như thế nào cũng không vung ra được.
”
Một mình Diệp Giai Nhi nhẫn tâm thì có làm được cái gì, có bọn họ dung túng cho Hứa Mẫn Nhu như thế này, cho dù cô ném đồ của Hứa Mẫn Nhu ra bên ngoài, chắc chắn là sau đó bọn họ lại tìm trở về.
Tranh chấp với Hứa Mẫn Nhu lâu như thế nhưng mà lại trở về chỗ cũ, cô chỉ cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi.
Diệp Đức Huy không tiếp tục đề tài này nữa, ông hỏi: “Chuyện của con như thế nào?”
“Giải quyết rồi.
” Cô hời hợt, tránh nặng tìm nhẹ, từ nay về sau không muốn phải nhắc tới đề tài này nữa.
“Vậy là tốt rồi, con gái ba đừng có giận nữa mà, hôm nay có cuộc thi đấu bóng rổ,