CHƯƠNG 899
Trên đường đến đây, anh vẫn một lòng muốn níu kéo đoạn hôn nhân này, thật ra cũng nên nghĩ thoáng hơn, đứa bé đã không còn, đây là sự thật không thể thay đổi, sau này họ sẽ lại có con thôi.
Dẫu sao thì cả hai đã ở yêu nhau được bảy tám năm, sớm chiều chung sống bên nhau, tuy rằng lúc này trong lòng anh ta có chút chán ghét và không kiên nhẫn nhưng chung quy cũng còn chút tình xưa nghĩa cũ.
Vì vậy anh ta nghĩ nếu cứu vãn được thì sẽ cố gắng hết mức để cứu vãn, dù sao cũng có 4 năm kết hôn và 7 năm quen nhau.
“Vậy không cần chần chừ thêm nữa, ký tên đi! Bằng không, cuộc sống sau này của anh nhất định sẽ bị tôi đảo lộn đến tối tăm mặt mày!”
Trần Vu Nhất vẫn không nói gì, anh ta đứng ở nơi đó, ánh mắt thâm trầm, không biết đang nghĩ gì.
“Thật ra, tôi cũng không thể nhìn thấu được anh, hồi còn học đại học, anh rõ ràng ghét cay ghét đắng Lâm Nam Kiều, vậy mà bây giờ lại lăn giường với cô ta, anh không cảm thấy ghê tởm sao?”
Nghe vậy, vẻ mặt của Trần Vu Nhất cuối cùng cũng dao động, chân mày bỗng nhíu lại.
“Nếu anh không ly hôn thì tôi mà gặp Lâm Nam Kiều một lần sẽ đánh Lâm Nam Kiều một lần. Có thể một ngày nào đó cô ta sẽ bị tôi đánh chết cũng nên!”
Vẻ mặt của anh ta như vậy có tính là cô đã chọc phải điểm yếu của anh ta rồi không?
Cuối cùng, Trần Vu Nhất cũng nhận ra Thân Nhã của bây giờ đã không còn là Thân Nhã trước kia nữa, cô đã thay đổi quá nhiều, khiến người ta cảm thấy lạ lẫm.
Lại nghĩ đến việc vừa nãy anh ta vẫn muốn cứu vãn mối quan hệ này, muốn giữ lại người phụ nữ chỉ muốn hành hạ mình thì anh ta lại cảm thấy hơi nực cười.
Là cô đã tự tay cắt đứt sợi dây duyên phận cuối cùng giữa họ!
Ban đầu anh ta không nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng cô quá mức hùng hổ dọa người, cô không còn là Thân Nhã lúc trước nữa, mọi thứ đã
Anh ta ngồi xuống sô pha, gọi điện thoại cho luật sư, bảo luật sư đem giấy thỏa thuận ly hôn tới.
Hai người ở trong cùng một phòng nên cô nghe rất rõ những lời anh ta nói, bỗng cô siết chặt bàn tay đang rủ xuống bên hông.
Tình cảm bảy năm, vào thời khắc này, cuối cùng đã kết thúc…
Tình yêu thời đại học là tình yêu trong sáng và chân thật nhất, nhưng nó không thể chống lại được thực tế và cám dỗ…
Tốc độ của luật sư rất nhanh, khoảng nửa tiếng sau, luật sư vội vàng cầm một tờ giấy thỏa thuận ly hôn tới.
Giữa hai người không có con nên bỏ qua khía cạnh nuôi con, vấn đề còn lại duy nhất lúc này là tài sản.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Thân Nhã không đi làm mà gả cho Trần Vu Nhất, trở thành mợ chủ của nhà họ Trần nên cũng không có thu nhập.
Trong thời kỳ mặn nồng nhất của tình yêu, những lời thề ước, những lời mật ngọt đều nghe rất hay, khiến người ta cảm thấy rất hạnh phúc.
Thời đại học, bàn tay to của Trần Vu Nhất khoác lên bả vai cô, đôi mắt đào hoa xếch lên nhìn cô nói, vợ à, sau này chúng ta kết hôn rồi, em không cần ra ngoài làm việc, không chỉ khiến bản thân mệt mỏi mà còn ảnh hưởng đến cuộc sống tươi đẹp của vợ chồng chúng ta. Vợ à, em chỉ cần ngoan ngoãn ở trong nhà, chồng em sẽ kiếm tiền để em tiêu!
Mãi đến lúc ly hôn, cô mới cảm thấy xấu hổ, kết hôn bốn năm, ngoài số tiền anh ta cho cô ra thì cô chẳng có một xu dính túi!
“Ba phần trăm cổ phần do anh Trần đứng tên sẽ giao lại cho cô chủ.” Luật sư nói rằng anh Trần hiện nắm giữ tổng cộng 6% cổ phần của công ty, còn 40% cổ phần còn lại nằm trong tay của ông cụ Trần.”