" Cho tôi gặp vợ tôi trước "
Kha Phong Lãnh ra dấu cho trợ lý dẫn con tinh ra.
Thiếu soái phu nhân bước ra có vẻ không lành lặng, chân đã bị thương.
Đại thiếu soái tay nắm thành quyền tức giận không thôi.
Hận không thể băm Kha Phong Lãnh thành trăm mãnh ngay lúc này, anh phải kìm nén lại chờ cứu được vợ rồi tính sổ hắn chưa muộn.
Lôi Lạc Thiên nhận ra tín hiệu đeo trên tai phát ra âm thanh, là tiếng của Tề Phong:
" Lão Đại chúng tôi đã nhìn thấy mọi người, sẵn sàng chờ lệnh "
Tề Phong đi trực thăng theo sẵn sàng chi diện khi Lôi Lạc Thiên cần.
Tiếp đó là đến giọng của Trình Lam:
" Lão đại, hoàn thành xuất sắc "
Nghe 2 chữ Lão Đại êm tai gì đâu, mà anh lại cảm thấy có mùi nịnh nọt ở đâu đây.
Chưa nhận ra vấn đề, Lôi Lạc Thiên lạnh nhạt trả lời cô:
" Ừm"
Trình Lam bên kia phát vào tín hiệu nói tiếp:
" Còn nữa, 50% thuộc hạ đối thủ đã ra đi thanh thản"
Lôi Lạc Thiên bắt đầu nhíu mày tỏ ra không hài lòng
Nhị Hổ thân thủ nhanh nhẹn, thêm học được cái tài phóng phi tiêu của Trình Lam, hai người phối hợp mấy tên thuộc hạ của Kha Phong Lãnh trở tay không kịp.
Về phần phá mật mã ngăn chặn bom lần này lại không quá khó, Kha Phong Lãnh quá là xem thường đối thủ rồi, hắn ta không ngờ đến chuyện sẽ bị đánh úp vào ngay hệ thống vi tính trên du thuyền, cuối đời chưa từng một lần được thắng, thật đáng thương.
Tình thế đã rồi, nên Lôi Lạc Thiên đành phối hợp tiếp với Trình Lam và Nhị Hổ.
" Về Lôi Gia xử lý em "
Trình Lam bên kia cười tủm tỉm khiến Nhị Hổ hoang mang liền hỏi:
" Lam Lam, sao lại cười "
Trình Lam ngừng ngay nụ cười nói:
" Tôi và anh chuẩn bị tinh thần lên thớt "
Nhị Hổ đã hiểu ý, tội tự ý hành động thế nào cũng bị phạt, phạt cũng không sao, lần đầu cùng Lam Lam tác chiến cảm giác không tệ, với lại bị phạt cùng Lam Lam chắc không quá nghiêm trọng.
Nhị Hổ trả lời rất điềm nhiên:
" Lên thớt chưa chắc sẽ bị chặt mà "
Cả hai trở lại vị trí đột kích từng tên một, cứ tên nào lú đầu ra là ăn ngay phi