Đối mặt với sự truy hỏi của Mộ An An, bác sĩ Cố khuôn mặt ngưng trọng.
“Cái gì cũng không điều tra ra được?” Mộ An An hỏi.
“Chuyện này, là thất gia để La Sâm đích thân đi làm, ngoại trừ La Sâm, người bên cạnh không điều biết.
” Bác sĩ Cố vẻ mặt ngưng trọng, nhưng sau khi suy nghĩ lại phát hiện tình huống bây giờ không phải là tệ hại nhất.
Ông ta bổ sung, “Với tình huống bây giờ mà nói có lẽ thất gia vẫn chưa tìm được Chung Đình.
”
Mộ An An đồng tình với suy đoán này của bác sĩ Cố.
Nếu như Tông Chính Ngự thật sự tìm được Chung Đình, tất sẽ trực tiếp đưa Chung Đình về Ngự Viên Loan.
Nếu như không tìm được Chung Đình vậy thì La Sâm phát hiện có gì tiến triển ở Pháp?
Mộ An An trầm mặc rất lâu đều không nghĩ ra đáp án.
Cô không bài xích trò chơi mèo vờn chuột với Thất gia nhưng cô rất không thoải mái về loại cảm giác chuyện này đã vượt qua tầm kiểm soát của cô.
Bác sĩ Cố nhìn Mộ An An đầu mày khóa chặt cũng bắt đầu lo lắng.
Mấy lần giật giật môi muốn nói gì đó nhưng lại phát hiện giờ phút này nói gì cũng đều vô dụng.
Từ lúc bắt đầu hai người đều rất rõ ràng, chơi trò chơi mèo vờn chuột với loại đàn ông như Tông Chính Ngự, không nghi ngờ gì chính là đang thăm dò biên giới cực hạn của tính mạng.
Có thể bảo vệ mạng đã là không tồi rồi.
“Bác sĩ Cố, đã đến thời gian tôi lên lớp rồi, ông cứ bận chuyện thường ngày của ông đi.
” Mộ An An cuối cùng cũng chấm dứt sự trầm mặc giữa hai người.
Cô không nhận thua, cũng không có bất kì thỏa hiệp gì với cục diện này.
Nhưng hễ có một cơ hội sống, cô đều sẽ nghĩ cách che đậy chuyện này tiếp tục, tuyệt đối sẽ không cho Tông Chính Ngự cơ hội đưa cô đi.
Bác sĩ Cố nhìn thấy dáng vẻ tỉnh táo, trong lòng cảm phục sự kiên cường và bình tĩnh của Mộ An An, ông ta không nói gì, trực tiếp rời khỏi phòng của Mộ An An.
Mộ An An cũng không suy nghĩ quá nhiều về chuyện này.
Sau khi bác sĩ Cố rời đi, liền cầm quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa thay đồ.
Mộ An An học ở đại học y khoa nổi tiếng nhất Giang Thành, trước mắt là đại học năm 3 rồi.
Sau khi ăn sáng xong, giống như lúc trước, lái xe thẳng đến trường.
Nhưng xe dừng ở vị trí cách viện y học mười con đường, sau đó cô đạp xe đạp công cộng đến trường.
Chủ yếu là do trong ga ra xe của Tông Chính Ngư một hàng xe sang trọng đều là cấp bậc chục triệu tệ.
Siêu xe này một khi xuất hiện ở trường y sẽ trở nên chấn động, mà Tông Chính Ngự cảm thấy chiếc xe dưới 10 triệu tệ không xứng với Mộ An An, cho nên không cho cô lái.
Nhưng Mộ An An chỉ muốn khiêm tốn đi học.
Cho nên nghĩ ra một cách vẹn cả đôi đường.
Cô cũng đã thực hiện nó trong ba năm, và mọi thứ đều hài hòa.
“Hôm qua không phải nói là nghỉ học sao, sao lại đi học lại rồi?”
“Anh rể của mình có quan hệ với hiệu trưởng, nghe nói là thất gia đích thân ra lệnh nghỉ học, cũng là thất gia ra lệnh cho học lại.
”
“Chuyện gì thế?”
“Hình như công chúa nhỏ bên cạnh thất gia đấy, cũng học ở trong trường của chúng ta, bởi vì phải học quá nhiều nên bị bệnh, cuối cùng công chúa nhỏ lại làm nũng biểu đạt không muốn nghỉ học, như vậy mới đi học lại đấy.
”
“Thất gia thật sự đối xử vô cùng tốt với công chúa nhỏ, mình cũng muốn làm công chúa nhỏ.
”
“Tém tém lại đi, đó là bảo bối trên đâù tim mà thất gia đã cưng chiều bảy năm rồi đấy, mấy năm nay bảo vệ cái gì cũng giống nhau, dù biết công chúa nhỏ là học trường y, vẫn là sống chết bảo vệ.
”
“…”
Mộ An An vừa bước vào trường liền nghe thấy bát quái liên quan đến mình và thất gia.
Trong Giang Thành này, thất gia của Ngự Viên Loan là sự tồn tại của một vị thần.
Đừng nói là một viện y học nhỏ bé, chỉ cần là nơi Giang Thành có người đều không thiếu bát quái bàn về chuyện của thất gia và công chúa nhỏ.
Trước đó Mộ An An còn âm thầm ăn dưa của mình nhưng hôm nay tâm tình có chút nôn nóng, không có hứng thú nghe.
“An An!”
Lúc cô sắp đi về lầu phòng học, phía sau vang lên một giọng hô nhiệt tình.
Mộ An An quay đầu liền nhìn thấy một Tiểu Béo đang nhiệt tình phất tay với cô, một đường chạy đến phái Mộ An An.
Tiểu béo tên Trần Hoa, là chị em duy nhất của cô trong viện y học này, tính tình rất tốt, đối xử vô cùng tốt với Mộ an An.
“An An, cậu có nghe chưa, hôm nay phải công bố chỗ thực tập đó, cậu có tin tức nội bộ không?” mái tóc dài ngang lưng hơi ra dầu của Trần Hoa, lúc hỏi rất lo lắng.
Chuyện thực tập, đối với những sinh viên năm 3 viện y học rất quan trọng.
Chỗ thực tập tốt, liên quan đến tốt nghiệp và vấn đề việc làm.
Nếu như phân bổ không tốt,