‘Đổi lại.
Tông Chính Ngự hiển nhiên không muốn nói thêm, cầm lấy iPad, cũng không ngẩng đầu lên: “Đừng để cho ta nói lại lần thứ hai.
”
“Cháu không muốn!”
Mộ An An có chút giận dỗi, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh.
Tông Chính Ngự ngước mắt lên, liền phát hiện, Mộ An An đang ngồi xuống, đường viền cổ áo càng mở ra sâu hơn.
Cùng lúc đó, Tông Chính Ngự mới phát hiện, chiếc váy này có đường xẻ
tà cao, vừa ngồi xuống đã lộ ra cặp đùi trắng nõn, kích thích giác quan của con người.
Hơi thở của anh có chút gấp gáp, cổ họng thì khô khốc.
“Mộ An An.
”
Thất gia hiếm khi gọi người ta bằng cả họ và tên, một khi gọi cả họ và tên, điều đó có nghĩa là anh đang trên bờ vực của sự tức giận.
Mộ An An rất thất vọng.
Cô lần đầu tiên, hướng đến hình tượng gợi cảm, trong lòng vô cùng hồi hộp.
Đã thay xong rồi, lại bị Tông Chính Ngự chê là trông không đẹp, thậm chí còn nói cô giống như một đứa trẻ trộm mang giày của người lớn, Mộ An An nhận ra điều đó.
Nhưng thái độ chán ghét trực tiếp như vậy, Mộ An An có chút không chịu nổi, thậm chí có vài phần ủy khuất.
“Cháu không muốn.
” -Tính khí cứng đầu của Mộ An An lại nổi lên.
Khi Tông Chính Ngự ngước mắt lên, Mộ An An liền hung hăng nhìn chằm chằm anh: “Cháu cảm thấy như vậy rất đẹp.
”
Nhưng, Tông Chính Ngự lúc này không có đáp lại Mộ An An mà lại ném iPad sang một bên, anh đứng dậy, đi về phía Mộ An An, sau đó liền dùng một tay ôm lấy người cô.
“Thất gia, chú làm cái gì vậy?” – Mộ An An khiếp sợ.
Tông Chính Ngự vẫn không đáp lại, cất bước đôi chân dài đi vào phòng thay quần áo, sau đó ném cô xuống chiếc sô pha mềm mại.
Mộ An An vốn dĩ mặc rất ít quần áo, quần áo bó sát người, động tác như vậy, suýt nữa khiến Mộ An An để lộ ra hết phong cảnh.
Đôi mắt Tông Chính Ngự lại càng sâu hơn, yết hầu lăn xuống, trực tiếp dời tầm mắt: “Thay quần áo đi.
”
Giọng nói khàn khàn của Tông Chính Ngự đưa ra mệnh lệnh, sau đó liền rời đi, và đóng sầm cửa lại.
Vang lên một tiếng “Rầm”, vai của Mộ An An theo bản năng liền run lên.
Khuôn mặt xinh đẹp trang điểm gợi cảm, liền có chút khó hiểu.
Cô không thể hiểu nổi.
Cô chật vật đứng dậy khỏi ghế sô pha, nhìn chằm chằm mình trong gương.
“Thật là… không thể chấp nhận được sao?” – Mộ An An nghiêng đầu hỏi người hầu bên cạnh.
Vẻ mặt của người hầu đờ đẫn, trong lòng vẫn còn sợ hãi trước cơn giận dữ của Thất gia vừa rồi.
Một lúc sau, mới có phản ứng, người hầu liền