Mộ An An đi về phía hành lang nơi Trần Hoa vừa mới rời đi, phát hiện có biển báo wc, liền đoán rằng có lẽ Trần Hoa đã vào phòng vệ sinh, cho nên liền bước đi nhanh hơn.
Mà, vừa lúc Mộ An An đang định đi vào phòng phòng vệ sinh, ở bên cạnh đột nhiên có người duỗi tay ra nắm chặt cổ tay Mộ An An.
Mộ An An lập tức cảnh giác ra quyền, lại bị đối phương giữ chặt.
Mộ An An ngẩng đầu lên, liền đối mặt với một khuôn mặt con lai đẹp trai.
Bởi vì là con lai, nên các đường nét trên khuôn mặt của hắn ta đặc biệt sâu, sống mũi cao, đôi mắt xanh xám rất độc đáo, khóe miệng lai vẽ ra một nụ cười phóng túng.
Tóc Xoăn?
Mộ An An thiếu chút nữa hét lên, nhưng cô nhận ra mình không có hóa trang thành cô gái xấu xí, cho nên giữ bình tĩnh hỏi: “Xin hỏi anh là ai?”
Cô muốn lấy tay lại, nhưng Hoắc Hiển không có buông ra.
Dùng một chút lực, kéo Mộ An An vào một góc, sau đó ấn Mộ An An vào tường.
Hắn nhìn cô chằm chằm, nói ra ba chữ từng chữ một: “Mộ, An, An!”
So với sự ngạc nhiên khi bắt gặp Tóc Xoăn ở đây, Mộ An An còn kinh ngạc hơn khi nghe thấy hắn gọi tên cô.
Cô bắt đầu học trang điểm từ rất sớm, đặc biệt là trang điểm hiệu ứng đặc biệt, vì vậy cho dù là khuôn mặt của cô gái xấu xí hay khuôn mặt của Tông Thất, cô đều cố gắng che đi những nét riêng ở trên khuôn mặt của mình.
Cô lại không ngờ, Tóc Xoăn ngay lập tức liền nhận ra cô.
Mặc dù Tóc Xoăn nhận ra, nhưng Mộ
An An cũng sẽ không thừa nhận:”Tiên sinh, anh nhận nhầm người rồi, xin anh buông ra, tôi phải rời rời đi.
”
“Không thừa nhận sao?” – Hoắc Hiển vẻ mặt nghiền ngẫm: “Ngay từ đầu nhìn thấy cô, tôi