Mộ An An đang cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc, bên ngoài trông rất bình tĩnh.
Giang cầm khi nhìn thấy gương mặt của Mộ An An, cô ta không khỏi kinh ngạc, liền đánh giá một chút quần áo trên người cô.
Đây là tác phẩm của một nhà thiết kế nước ngoài đã chết trong năm nay, vô giá, và những ngưò’i không có thân phận thì không thể có được váy của nhà thiết kế này.
Giang cầm nhìn lướt qua Mộ An An, rồi nhìn về phía Trần Hoa bên cạnh, sau đó nói: “Trần Hoa, sao cô lại tới đây, cô bị lừa sao?”
“Tôi….” – Trần Hoa lên tiếng, trong tiềm thức nhìn về phía Mộ An An, không biết nên nói gì.
“Trần hoa, đây không phải là một nơi bình thường, đừng để bị người ta lừa gạt, coi chừng mình bị bán mà không biết.”
Giang cầm nói chuyện rất kiêu ngạo, cô ta cố ý không nhìn về phía Mộ An An.
Cử chỉ đó rõ ràng có là đặt ở trên người Mộ An An, cô nói chỉ bởi vì Trần Hoa là bạn cùng lớp.
Giang cầm thậm chí còn đi về phía nhân viên: “Thật xin lỗi, đây là bạn của tôi, cô ấy bình thường không tham gia những yến tiệc như vậy, tôi đoán cô ấy bị người ta lừa mà cũng không biết.”
Nhân viên nhận ra Giang cầm, thái độ liền thay đổi hoàn toàn, lấy lòng nói: “Giang Đại tiểu thư, cô đã tới rồi, ngài mau vào trong đi thôi, tiệc rượu
sắp bắt đầu rồi, đừng lãng phí thời gian cho mấy người này.”
Giang cầm cười: “Cám ơn ý tốt của anh, nhưng dù sao cũng là bạn cùng lớp, tôi không thể không quản, làm phiền ròi.”
Nhân viên: “Giang Đại tiểu thư hãy khuyên nhủ đi, cũng là một cô gái tốt, làm sao có thể nghĩ ra những cách để phá hoại như vậy được chứ, không có tiền thì chết sao, không nên náo loạn yến tiệc như vậy, nơi này cũng không phải là người bình thường.”
Giang cầm: “Được, tôi sẽ cố gắng khuyên nhủ.”
Nói xong, Giang cầm liền nhìn về phía Trần Hoa: “Trần Hoa, tôi sẽ nhờ tài xế đưa cậu về.
Tôi không biết trong nhà cậu có phải đã xảy ra vấn đề gì không, cho nên mới bị người ta lừa.
Nhưng là bạn học với nhau, tôi hy vọng cậu đừng đi đường vòng.
Người khác có chút khuôn mặt