Nhưng cho tới bây giờ cô vẫn luôn thiên về lý trí, không có bốc đồng.
Mộ An An cắn răng, sau đó thở ra một hơi thật sâu.
Lý trí ở trước sự ghen tuông, không đáng một đồng.
Mộ An An ném người mình lên sô pha,lại thở ra một hơi, nhưng vẫn không giải tỏa được cảm giác khó chịu ở trong lòng.
Càng nghĩ càng cảm thấy dựa vào cái gì chứ.
Dựa vào cái gì Đường Mật lại có thể chạy đến Ngự Viên Loan, lấy phong thái của nữ chủ nhân để nói chuyện với cô chứ.
Cô muốn làm nữ chủ nhân của Ngự Viên Loan,muốn đến điên rồi, nhưng cũng không dám làm như vậy.
Dựa vào cái gì chứ?
Dựa vào, Đường Mật là người do gia tộc Tông Chính sắp xếp.
Thân phận này có thể giết chết Mộ An An hàng nghìn lần trong một giây.
Mộ An An nháy mắt liền cảm thấy mình nhỏ bé đến đáng sợ, giống như một mạnh vụn, tùy ý có thể dễ dàng bị người ta bóp chết.
“Nếu mình vẫn còn là thiên kim của Mộ gia, thì sẽ khác chứ?”
Mộ An An nhỏ giọng nói thầm, nhưng sau khi nói xong lại cười khổ.
Cho dù là thiên kim của Mộ gia, ở trước thân phận của Đường Mật, cũng không đáng một đồng.
Cái thứ thắn phận này, thật khiến cho người ta chán ghét.
Trong lúc Mộ An An đang phiền muộn, điện thoại ở trong túi liền rung lên bần bật.
Không phải là cái ngày thường dùng, là thân phận Tông Thất.
Ngoại trừ Giang cầm và Lượng Lượng ra, căn bản sẽ không có ai liên lạc tới.
Mộ An An lấy điện thoại ra, phát hiện là một bức ảnh do Giang Cầm gửi tới.
Là Giang cầm tự chụp.
Mộ An An tâm tình đang khó chịu, vừa nhìn thấy Giang cầm thì lại càng thêm buồn bực.
Giang cầm: Việc chuẩn bị cho
cuộc đua cuối tuần thế nào rồi?
Mộ An An vốn dĩ muốn ném điện thoại sang một bên, không muốn trả lời.
Nhưng, trước khi bỏ điện thoại xuống, Giang cầm lại gửi tới một tin