Cho dù không dung túng, đứa trẻ này sẽ tỏ ra đáng thương, Thất gia cái gì cũng đều sẽ đáp ứng.
Cho nên bắt đầu từ một năm nào đó, Mộ An An liền liều mạng luyện quyền ở trên võ đài, Thất gia sẽ đem tài liệu công việc chuyển qua phòng quyền anh.
ở dưới đài đồng hành cùng đứa nhỏ đánh quyền ở trên đài.
Thất gia xử lý công việc chính, liền ngẩng đầu nhìn đứa nhỏ đang đánh quyền ở trên võ đài.
Đứa nhỏ rất lãnh khốc vô tình.
Vẻ mặt nghiêm túc, trong mắt chỉ có bao cát, không có gì khác.
Thất gia nhíu mày, cuối cùng cúi đầu tiếp tục xử lý văn kiện.
Ba tiếng sau.
Mộ An An đã kiệt sức vì tập luyện, bộ đồ đấm bốc màu đỏ ướt sũng, tóc bết dính trên trán.
Cô hoàn toàn không còn sức lực.
Xoay người, trực tiếp nằm ở trên dây thừng của võ đài, nhìn người đàn ông ở dưới võ đài.
Thất gia đang dựa vào lưng ghế, văn kiện thì đặt ở trên đùi, còn anh thì đang dặn dò La Sâm với một gương mặt vô cảm.
La Sâm thì cúi đầu, cung kính.
Ánh hoàng hôn màu cam chiếu vào từ cửa sổ sát đất, nguồn sáng chỉ dừng lại ở trên tay vịn ghế sofa Thất gia đang ngồi, hơi chiếu nhẹ vào đường bên hông của anh.
Đường quai hàm sắc nét mịn màng, đường cong từ cổ đi xuống, yết hầu nhô ra tạo thành điểm nhấn siêu gợi cảm.
.
Mộ An An trộm nuốt nước miếng.
Tim đập loạn xạ.
Mộ An An không biết đây là cơn đau nhói do sau khi tập thể dục cường độ cao, hay là cơn đau nhói do hình ảnh ờ trước mặt quá kích thích.
Mãi cho đến khi, người đang thấp mắt xem văn kiện đột nhiên nhướng mắt nhìn đến đây.
Cơ thể của Mộ An An đột nhiên cứng lại, liền thốt lên một câu: “Thất gia!”
Tông Chính Ngự đóng giấy tờ lại rồi ném cho La Sâm, đứng dậy khỏi ghế sô pha rồi đi về phía Mộ An An.
Trái tim Mộ An An vốn dĩ đang đập dữ