Mộ An An mím môi trả lời tin nhắn của Giang cầm.
Tông Thất: Mới vừa xem tin tức.
Giang cầm: ?
Tông Thất: về chuyện của tiều công chúa Ngự Viên Loan, còn có Hoắc gia ở bên kia nữa.
Dường như Hoắc gia đã đắc tội với tiểu công chúa, có chút thảm
Giang cầm: À.
Mộ An An nhướng mày, đối với câu trả lời “à” này của Giang Cầm, cô có chút kiên nhẫn.
Tông Thất: Sao vậy? Theo tôi thấy thì nữ thần cô biết không ít chuyện ở bên trong nhĩ?
Giang cầm: Tiểu công chúa Ngự Viên Loan cái gi chứ, chỉ là lời đường mật mà thôi.
Trên thực tế… Bỏ đi, nói cho anh nghe có lẽ sẽ khiến anh vỡ mộng đấy.
Tông Thất: Giấc mộng của tôi là cô, chỉ có cô có thể khiến tôi vỡ mộng, những người khác thì không thể làm được.
Mộ An An gửi đoạn tin nhắn trêu chọc này đi, hiển nhiên khiến cho Giang cầm ờ bên nhìn thấy liền rất sung sướng, gửi tới hai ba biểu cảm ngượng ngùng.
Tông Thất: Cho nên, nữ thần à, nói cho tôi nghe tin tức sốt dẻo đó đi? Tôi dù sao cũng rất tò mò.
Khi tin nhắn này được gửi đi, Giang cầm liền trực tiếp gửi ảnh Mộ An An đang cải trang xấu xí qua đây.
Mộ An An giả làm cô gái vô cùng xấu xí.
Mặt đầy nốt ruồi và tàn nhang, lại còn đeo kính gọng đen siêu khủng, trông rất khô khan, lại còn xấu tơi tận chân trời.
Mộ An An đột nhiên hiểu được trước kia ở trường học, những người đó khi nhìn thấy cô đều muốn ói.
Chợt thấy, bản thân cũng có chút khó chịu.
Tông Thất: ?
Giang cầm: Đây mới là bộ mặt thật của cái người được gọi là tiểu công chúa đó, tất cả mọi
người đều bị tin đồn lừa gạt.
Tông Thất: Nhưng tôi xem tin tức, dường như trông rất đẹp mà?
Giang cầm: Trang điểm mà thôi, những thứ này đều có thể che được.
Giang cầm: Cho nên, đừng tưởng lời đồn đại của người khác là những lời ca ngợi, thì người liên quan sẽ thật sự giống như một tiên nữ.
Giang cầm: Chỉ vì tôi có chút