Hai người đã đi đến trước thang máy.
La Sâm cung kính nhấn nút.
Tông Chính Ngự hờ hững nhìn bóng dáng của chính mình ở trong cửa thang máy, giọng nói lạnh như băng: “Đến rồi đi, lúc nào cũng ít người như vậy.
”
Lão gia tuổi tác đã cao.
Giờ đây tê liệt trước mắt gia tộc Tông Chính Gia, chính là người thừa kế tiếp theo.
Cho nên căn bệnh này của lão gia đã gây ra rất nhiều biến động trong gia tộc Tông Chính.
Thang máy đã đến, La Sâm đi theo Tông Chính Ngự bước vào.
Hôm sau.
Mộ An An sáng sớm thức dậy, người phục vụ liền mang điểm tâm tới.
Sáng sớm cô đã ngẩn người ra, suy nghĩ về cuộc sống.
Đến chiều, cô lẻn ra khỏi khách sạn.
Buổi tối phải tham gia vũ hội mặt
nạ, Mộ An An phải tìm một cửa hàng đề mua lễ phục.
Điện thoại có chức năng định vị, nên Mộ An An mang theo điện thoại đại diện cho danh tính của Tông Thất, để điện thoại của bản thân ở trong phòng.
Tạo cho Tông Chính Ngự một tình huống là cô vẫn đang ở trong phòng.
Dù sao dựa ý tứ lời nói của Thất gia hôm qua, buổi tối anh sẽ không trở về, muốn đi vũ hội mặt nạ, cũng sẽ không phát hiện được.
Địa điểm mua lễ phục là tiểu Cửu cho.
Phòng làm việc của bạn cô ấy.
Trong giới thời trang thủ đô, có những thương hiệu riêng không có giá thị trường.
Theo như lời của tiểu Cửu nói, nhãn hiệu quần áo này rất được các thiên kim tiểu thư nhà giàu ưa chuộng, nhưng nhà thiết kế tính tình cổ quái, thiết kế quần áo chậm như con rùa, nửa năm sau cũng không có một chiếc lễ phục xuất hiện.
Nhưng chỉ cần sản phẩm là của nhà thiết kế này, tuyệt đối đẹp kinh diễm, danh viện nhà giàu có tranh nhau giành sản phẩm, không có quan hệ căn bản không chiếm được.
Đối với sự giúp đỡ nhiệt tình của tiểu Cửu, Mộ An An vô cùng cảm kích.
Chẳng qua, khi bày tỏ lòng biết