Cũng có nhiều người đàn ông đang dẫn phụ nữ lên sân khấu.
Không khí vô cùng tốt.
Mộ An An duy trì nụ cười, hào phóng nhận lấy sâm panh nói: “Cám ơn tiên sinh đã mời, nhưng vũ đạo của tôi vụng về, vẫn không nên bêu xấu ra ngoài, ly rượu này tôi xin nhận.
”
Đối phương mỉm cười, cụng ly với Mộ An An, rồi rời đi.
Mộ An An cầm nữa ly sâm panh, đi quanh ở trong sảnh tiệc, thường thường cũng gặp người mời cô khiêu vũ, nhưng Mộ An An đều từ chối từng người một.
Cô hôm nay không đến để chơi.
Lão gia Tông Chính đích thân ra lệnh cho Thái Tử Đoàn sắp xếp vũ hội mặt nạ này, chủ yếu là vì thúc đẩy mối quan hệ của Tông Chính Ngự và Đường Mật.
Mộ An An thậm chí còn nghĩ, khi cảnh tượng chơi đùa vui nhộn, người của Thái Tử Đoàn sẽ nhân cơ hội thêm chút gì đó vào rượu của Thất gia, Đường Mật và Tông Chính Ngự liền trực tiếp gạo nấu thành cơm.
Đến ngày hôm sau, đám phóng viên vây quanh, chụp ảnh, đưa
tin, toàn bộ đều biết mối quan hệ giữa hai người, đến lúc đó cho dù Thất gia không muốn, cũng phải nhận.
Thủ đoạn này tuy rất thối rữa nhưng lại có tác dụng rất tốt đối với những gia đình giàu có và máu mặt như gia tộc Tông Chính và Đường gia.
Bởi vì thể diện rất quan trọng.
Mộ An An quét một vòng, nhưng không tìm thấy bóng dáng của Thất gia, kể cả Đường Mật cũng không có.
Thậm chí là ngay cả thái tử đoàn gì một người đều không có.
Có phải vì thời gian chưa tới?
Mộ An An nghĩ thầm, rồi đi lang thang ở trong sảnh chính của vũ hội.
“Giá trị nhân sắc