Vài cá nhân đều làm theo, khi hét giá, tất cả đều mang theo sự hưng phấn.
Tông Chính Nghiêm ngồi ở phía cuối cùng, bày tỏ thái độ coi thường những người tham gia đấu giá này.
Một bảo vật như vậy.
Mấy trám vạn, quả thực là nhục
nhã.
Tông Chính Nghiêm trực tiếp hô lên: “Hai ngàn vạn!”
Vừa hô xong, trong nháy mắt hiện trường liền trở nên yên lặng, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Tông Chính Nghiêm.
Hắn giống như người không xương, ngồi ở trên bàn tròn, dựa vào vách tường, vừa lười biến vừa cợt nhả.
Mặc dù hắn đang đeo mặt nạ, nhưng trong thâm tâm những người này đều biết rõ đây là Lục
gia Tông Chính.
Cũng rõ ràng, người phụ nữ này, là Lục gia Tông Chính muốn có!
Một số người đã từ bò đấu giá.
Chỉ có một hai người đọ sức.
Đường Mật nhìn chằm chằm về phía Tông Chính Nghiêm vài giây, rồi mới thu hồi ánh mắt.
Cô ta vậy mà không không nghĩ tới, Lục gia Tông Chính vậy mà lại đi coi trọng Mộ An An.
Nếu như bị Tông Chính Nghiêm
đấu giá thành công, thì kế hoạch của Đường Mật liền trực tiếp bễ vỡ.
Mộ An An rơi vào trong tay Tông Chính Nghiêm, chỉ cần báo tên của Tông Chính Ngự ra, thì liền có thể thoát thân.
Thật lãng phí mưu đồ của Đường Mât đêm nay.
Đường Mật nhìn