Đây có thể được coi là một cơn bão thị trường nhỏ, sự việc náo loạn rất lớn.
Có thể nói, Tông Chính Ngự vì Mộ An An, đã trực tiếp làm đảo lộn giới kinh doanh.
Tuy nhiên, tin tức đã được La Sâm
khống chế, ngoại trừ những người đã đắc tội với Thất gia ra, còn lại bất cứ điều gì về Mộ An An, sẽ không đưa tin ra ngoài.
Giọng Tông Chính Ngự bình tĩnh: “Bọn họ động vào tiểu công chúa của ta.
”
Đây là lời giải thích.
Sau đó Tông Chính Ngự còn nói thêm: “Nói với lão gia, hôm nay ta phải ở bên cạnh tiểu công chúa, sẽ không đến đó.
”
La Sâm: “Vâng.
”
Cách vài giây, La Sâm lại hỏi: “Vậy
Đường gia bên kia…
“Giữ lại.
” – Tông Chính Ngự nâng mắt nhìn chằm chằm về hướng phòng tắm: “Đường Mật là của An An.
”
Đường Mật không thoát khỏi liên can đến chuyện này.
Cô ta tự cho mình là thông minh, tưởng đã để lại một đường lui.
Thực ra thủ đoạn lại vừa bỉ ổi vừa ngu dốt.
Nhưng Tông Chính Ngự cũng không muốn động thủ.
Nếu Đường Mật đã làm ra chuyện
này, vậy thì để đứa nhỏ tự mình trả thù và giải quyết những ủy khuất mà nó phải gánh chịu.
La Sâm: “Tôi hiểu ròi.
”
Tông Chính Ngự trực tiếp cúp điện thoại.
Đồng thời nhìn thoáng qua thời gian trên màn hình điện thoại.
Đứa nhỏ đi vào trong đó đã được năm phút rồi.
Điều mà Thất gia không biết đó chính là, Mộ An An đi vào trong năm phút đó, đều là nhìn vào gương.
Trong gương, Mộ An An đang mặc chiếc váy đen mà cô mặc ngày hôm qua, dây váy có chút đứt, rơi ở trên cánh tay rất vô hồn.
Để lộ ra một chút khe.
Mấu chốt là từ xương quai xanh đến ngực đều có nhiều vết đỏ.
Những vết đỏ này thật kỳ lạ.
Nhìn không giống như bị hôn, không giống bị móng tay cào, giống như bị ân rât lâu.
Bởi vì Mộ An An có nước