Mộ An An đá một chiếc giày của Đường Mật xuống dưới.
Lúc chiếc giày rơi xuống vừa đúng thời điểm vòng xoay lên đến điểm cao nhất, tất cả tiếng gào thét bén nhọn đều bùng phát, Đường Mật vì căng thẳng quá mức nên không chú ý đến.
Đến khi vòng xoay dần hạ xuống, Mộ An An lại nhân cơ hội đá luôn chiếc còn lại của Đường Mật xuống.
Lần này Đường Mật mới chú ý đến, cô ta xoay đầu nhìn về phía Mộ An
An.
Mộ An An rất vô tâm ghé vào tai Đường Mật hét lên một câu: “Xin lỗi nha!”
Câu hét này Mộ An An đã vận dụng khí tụ đan điền để hét lên, lại còn ở ngay tai Đường Mật nên lực công kích cực kỳ lớn.
Khiến cho Đường Mật ù tai một hồi.
Mãi cho đến khi Singapore Sling dừng lại thì Đường Mật mới hoàn hồn trở về.
Nhân viên gạt công tắc kết thúc trò chơi.
Mộ An An vừa chơi xấu nên tâm
trạng cực kỳ thoải mái, ngược lại thiếu niên trượt ván ở kế bên thì như bị phế đi vậy.
Vừa leo xuống đã vội chạy đến thùng rác nôn thốc nôn tháo như bắn pháo bông.
Đường Mật bị rơi mất dép không dám nhúc nhích ngồi yên trên vị trí, khuôn mặt vô cùng nhăn nhó.
Nhưng cho dù cô ta có giữ thể diện đến đâu thì trên mặt vẫn rất lúng túng.
“Tiểu thư Đường Mật, giày của cô rơi mất rồi à? Làm sao bây giờ.
”
Câu này của Mộ An An vừa phát ra, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh đến đây.
Vốn dĩ không có ai chú ý đến bên này, nhưng giờ tất cả mọi người đều nhìn sang với khuôn mặt trêu đùa.
Đường Mật từ nhỏ sinh ra đã cao quý, là một đại tiểu thư quyền quý.
Lúc nào, ở chỗ nào, thể diện đối với cô ta là quan trọng nhất.
Nhưng lần này