Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 446


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Mộ An An đang bưng nước ngọt,
Thất gia đang đút bắp rang cho cô.

Lúc nghe thấy câu đấy của Đường Mật, Mộ An An xoay đầu nhìn cô ta một cái.

Vị trí trước mặt bọn họ bây giờ là một căn nhà ma.

Nhưng mà cách để đi vào nhà ma là đi tàu lượn siêu tốc.

Mà trong lúc tàu lượn siêu tốc đang khởi động, hành khách trên đó vừa trải qua một trận kích thích, những tiếng hét bén nhọn còn chưa dứt thì tàu lượn siêu tốc lại tiếp tục xông vào nhà ma, lại một trận hét chói tai vang
lên.

Rất kích thích.

Nhà ma là một đường đạo rất dài, tốc độ của tàu lượn siêu tốc rõ ràng là chậm lại, Mộ An An tính toàn một chút, tiến vào đó chắc tầm ba phút mới đi ra ngoài.

Bên trong là trạng thái tối đen.

Ba phút.


Đối với một số người chuyên nghiệp mà nói thì vừa đủ để kết liễu một người rồi.

Đường Mật dò hỏi Mộ An An: “Mộ An
An cô sợ sao?
Đường Mật vừa hỏi xong, em gái của Đường Mật đã kích động reo lên: “Em gái không sợ, em muốn chơi!”
“Được thôi, đi nào.

” – Mộ An An sảng khoái đáp.

Đồng thời lúc đó điện thoại Tông Chính Ngự vang lên.

Anh liếc điện thoại một cái, cau mày, không nghe máy.

Nhưng Mộ An An đang đứng kế bên Tông Chính Ngự, liếc mắt đã nhìn thấy bên trên điện thoại là hai chữ “Lão gia”.

Là lão gia Tông Chính Ngự gọi đến.

Mộ An

An tiến lên một bước nhẹ giọng nói: “Thất gia, cháu tự đi vào nhà ma, chú vẫn là nên gọi lại cho lão gia đi.


“Không có gì đáng ngại, ta đi với cháu…”

“Vừa nãy chú nói bạn nhỏ nhà chú có thù sẽ tự mình báo, nếu không sẽ tức giận, rất khó dỗ.


Mộ An An nói xong liền đi về phía trước một bước ôm lấy Tông Chính Ngự, khuôn mặt để trên vai anh cọ cọ: “Thất gia, chú gọi lại cho lão gia đi, sau đó ở ngoài này đợi cháu, cháu
đi ra với chú.

“Có được không vậy.


Mộ An An ngẩng đầu, tinh nghịch nói: “Bạn nhỏ nhà chú là do chú chính tay huấn luyện, rất lợi hại đó nha.


Tông Chính Ngự nhìn Mộ An An, ánh mắt mang theo vẻ bất lực.

“Được rồi, đi đi.


“Cảm ơn Thất gia!”
Mộ An An vui đến nhảy cẫng lên hôn một cái lên mặt Thất gia.

Tiếng “chụt” đó rất lớn, liền thu hút sự
chú ý của mọi người xung quanh.

Mộ An An đột nhiên có chút ngại ngùng, lập tức chạy tới chỗ nhà ma.

Tại đây có hình ảnh
.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện