Người giàu nhất thế giới: Em sẽ đợi! Em không tin còn ai có cái eo nhỏ hơn đám anh trai của em…
Hôm sau.
Mộ An An nhờ vào đồng hồ sinh học mà thức dậy, sau đó vệ sinh đơn giản một hồi.
Ăn sáng rồi đi tới bệnh viện tâm thần Lam Thiên.
Trên đường đi, Mộ An An nhận được cuộc gọi của Viện trưởng bệnh viện tâm thần Lam Thiên và chủ nhiệm
Thường.
Hết người này đến người khác đều dò hỏi khi nào Mộ An An đến bệnh viện.
Giọng điệu của hai vị lãnh đạo đều là cung kính, ngay cả việc hỏi thăm cũng thận trọng, vì sợ khiến Mộ An An không vui.
Trong lúc lái xe Mộ An An vẫn luôn nghĩ, khi cô mới vào bệnh viện tâm thần, vì chuyện này chuyện kia mà cô thường xuyên bị chủ nhiệm Thường xách ra khiển trách.
Bây giờ thân phận bại lộ, liền đối xử khác hẳn.
Mà sự đãi ngộ trời khác đất biệt chính là khi Mộ An An đến bệnh viện Lam Thiên.
Đoạn đường đi từ cửa lớn đến phòng làm việc của chủ nhiệm Thường…
Lúc Mộ An An đến viện tâm thần Lam Thiên, vừa vặn là giờ cao điểm của công việc.
Bước đến cửa đã gặp phải rất nhiều người.
Mà từ khi Mộ An An bước vào thì ánh mắt soi mói của những người đó đều rơi trên người Mộ An An.
Tuy răng thân phận đã bị bại lộ,
không cần phải giấu diếm nữa.
Nhưng Mộ An An vẫn mặc trên người những bộ đồ như trước kia, chỉ là trên mặt bớt đi chút nốt ruồi và chiếc kính màu đen vẫn được đeo trên mũi.
Sở dĩ cô làm như thế là để đề phòng Giang cầm.
Từ đầu Mộ An An đã cải trang xấu xí chỉ là vì đúng lúc gặp được Giang Cầm học cùng một học viện, cô sợ người bên Giang gia sẽ nhận ra cô nên mới làm thế.
Dù sao lúc mẹ Mộ An An mất cô cũng chỉ có 12 tuổi, ngũ quan gì