“Tôi vừa mới bắt được hắn cách đây không lâu.
Hắn đã trốn thoát suốt 8 năm nhờ phẫu thuật thẩm mỹ và đổi tên.” – Giang Trấn nói: “Tuy kẻ sát nhân đã bị bắt, nhưng vợ và con gái của tôi không thể quay lại.”
“Con gái của ngài mất tích rồi sao?” -Mộ An An cố ý hỏi.
Giang Trấn gật đầu: ”Sau khi vào căn phòng giết người, cảnh sát chỉ tìm thấy thi thể của bố vợ tôi và vợ tôi, còn đứa con gái 12 tuổi của tôi thì mất tích vẫn chưa được tìm thấy.”
“Chú Giang đừng phiền muộn, con gái ông ở trên trời sẽ không vui khi nhìn ông buồn như vậy đâu.”
Con gái tôi chưa chết!
Giang Trấn đột nhiên kích động phản bác lại lời nói của Mộ An An:
“Con gái tôi chỉ là mất tích, chưa chết!”
“Xin lỗi.” – Mộ An An nói.
Cô nói vậy là có chủ đích.
Nói đến bây giờ, Mộ An An căn bản xác định, Giang Trấn chạy tới diễn trước mặt cô một màn như vậy, chẳng qua là muốn thử cô có phải là Mộ An An năm đó không?
Với những tính toán trước của Giang
Trấn, việc tìm con gái ruột của mình nhất định không phải vì tình cảm gia đình, nhất định là có lợi ích đi kèm.
Nhưng Mộ An An không biết mình có liên quan gì.
Giang Trấn muốn kiềm tra cô, nhưng ngược lại Mộ An An lúc này lại đang khui ra thông tin từ Giang Trấn.
Mộ An An cố ý hỏi: “Chú Giang, sau vụ tai nạn tám năm trước, thật khó mới thấy chú xuất hiện?”
“Tôi căn bản không có thời gian nào để đau buồn cho người vợ và đứa con gái đang mất tích.”
“Nói như thế nào nhỉ?”
“Sau khi vợ và ba vợ tôi qua đời, cả tập đoàn Mộ Thị…”
Nói đến đây, Giang Trấn tạm dừng, rồi giải thích: “Đời trước của tập đoàn Giang thị là Mộ Thị.”
Mộ An An gật đầu, tỏ ý hiểu.
Cô không ngờ rằng Giang Trấn cư nhiên lại nói đến đời trước của tập đoàn Giang thị chính là Mộ thị.
Đồng thời, Mộ An An cũng muốn xem làm thế nào mà tên cặn bã này lại tiếp tục bịa ra câu chuyện.
Làm thế nào để có thể diễn vai của một người chồng yêu thương vợ và người cha yêu thương con.
Giang Trấn nói: “Vợ tôi và ba vợ tôi đều là những nhà nghiên cứu rất nổi tiếng trong lĩnh vực y học, nhưng bên trong tập đoàn Mộ thị lại xuất hiện nhiều người