Mộ An An mỉm cười: “Thất gia, chú gọi điện thoại chính là quan tâm cháu, không cho cháu ra ngoài đua xe sao? Chú yên tâm, cháu nhất định ngoan ngoãn nghe lời.
”
Mộ An An gần đây không có ý định đua xe.
Trước đây cô thắng Giang Phong, sau đó khiến cho tên đần đấy mất mặt.
Với tính cách lòng dạ hẹp hòi của hắn, nhất định sẽ trả thù Mộ An An, Mộ An An tạm thời không muốn xuất hiện.
Không phải sự, mà là ngại phiên toái.
Gần đây bị thương, lại gây sự, sự tức giận của Thất gia đã đến mức điên cuồng, cô không muốn Thất gia không vui.
“Cúp máy.
”
Mộ An An vẫn muốn nói chuyện linh tinh với Thất gia, nhưng Tông Chính Ngự ở bên kia đã chấm dứt cuộc trò chuyện một cách đơn giản và thô bạo.
Mộ An An nhún vai, cất điện thoại rồi bước ra ngoài.
Kết quả, vừa đi ra khỏi cổng bệnh
viện, cô liền cảm giác được phía sau có người xông về phía mình, mang theo một luồng gió.
Sắc mặt Mộ An An trầm xuống, trực tiếp xoay người, giơ nắm đấm lên…
Khi Mộ An An vung nắm đấm này, lúc này mới thấy rõ người đang lao tới là tóc xoăn Hoắc Hiển.
Nhưng cô không có ý định thu hồi nắm đấm, cô chẳng qua xoay người, rồi tấn công vào vai Hoắc Hiển.
Hoắc Hiển phản ứng cũng rất nhanh, liền nghiêng người tránh thoát, chế trụ Mộ An An rồi nói.
“Không đợi gặp Hiển ca của em sao?” – Hoắc Hiển cười đùa nói.
Mộ An An rút tay vê: “Làm gì?
Không làm gì hết, ăn lẩu đi.
“Không đi.
” – Mộ An An cự tuyệt thẳng thắn.
Nhưng, thái độ của cô đối với tóc xoăn cũng không tệ lắm.
Dù sao bởi vì tóc xoăn, cô mới biết được, hóa ra Thất gia là vì ghen.
Thất gia đối mình cũng có chút chiều hướng về nam nữ.
Với phát hiện như vậy, Mộ An An có thể hưng phấn thật lâu.
“Không đi thì tính là gì?” – Tóc xoăn hiển nhiên không vui, tiến lên từng
bước ôm lấy bả vai Mộ An An: “Tôi đã nói sẽ mời cô.
”
Mộ An An lấy tay hắn ra.
Hoắc Hiển cũng không để ý: “Đáng lẽ tối mai, nhưng tôi có việc, cho nên hôm nay cùng nhau đi ăn.
”
Mộ An An còn chưa đáp lại, Hoắc Hiển đã thêm vào