“Có ý gì?”
“Thất gia sẽ không có phản ứng gì với cô hết.
” – Bác sĩ Cố nói.
Mộ An An nghe vậy, lúc này liền thay đổi tư thế: “Anh có ý gì?”
“Thất gia đối với một đứa trẻ, sẽ không nảy sinh ra những phản ứng không nên có.
”
“Tôi đã không còn là đứa trẻ nữa.
” -Mộ An An nói: “Mặc dù tôi thường xuyên làm nũng với Thất gia, nhưng đó chỉ là cách chúng tôi sống với nhau thôi, tôi không muốn thay đổi.
”
Mộ An An khi còn nhỏ đã đặc biệt có thể làm nũng với Thất gia.
Rất quen thuộc, cũng rất mê luyến, đòi hỏi nũng nĩu với Thất Gia, Thất Gia cũng chiều chuộng theo
“Cho nên Thất gia sẽ không có quá nhiều tình cảm nam nữ dành cho cô.
” – Bác sĩ Cố nói: “Thất gia ghen với cô, cũng có thể chỉ là chiếm hữu.
Cô là của ngài ấy, người bên ngoài không được đụng vào.
”
“Thất gia vẫn là Thất gia, một Thất gia cao cao tại thượng, cho dù ngài ấy không cần thứ gì đó, người bên ngoài cũng đừng mơ có được.
”
Đó là một người đàn ông vô cùng bá đạo.
Người ngoài đánh giá Thất gia, hai từ cốt lõi nhất đó là, bạo chúa.
Người đàn ông này chỉ tỏ ra dịu dàng trước mặt Mộ An An.
Nhưng sau khi nghe bác sĩ cố nói những lời này, vẻ mặt Mộ An An liền khó coi: “Sau khi anh nói điều này, tất cả hy vọng của tôi đều tan vỡ.
”
Ban đầu phát hiện Thất gia ghen là một dấu hiệu tốt, nhưng khi nghe bác sĩ Cố nói, đó chỉ là sự chiếm hữu của Thất gia, không có quan hệ gì khác.
Kết quả như vậy, Mộ An An không thừa nhận, cô rất không thích: “Tôi không chấp nhận suy nghĩ chiếm hữu này của anh.
”
Suy nghĩ một chút, Mộ An An lại nói: “Bây giờ quan trọng hơn là, phá bỏ suy nghĩ chiếm hữu của Thất gia.
”
“Đúng vậy!”
Đây là điều mà bác sĩ cố muốn biểu đạt: “Cô lớn lên trong vòng tay của ngai ấy, ngài ấy tự nhiên xem cô là một đứa trẻ, như một tiểu bối.
Nếu Thất gia thực sự có suy nghĩ gì đó không an phận với cô, thì ngài ấy thật sự là cầm thú.
”
Bác sĩ Cố vừa nói xong, Mộ An An liền trừng mắt.
Cô không cho phép bất cứ ai