Bất quá đối với học sinh mà nói, lên chiến trường vẫn tương đương xa xôi, thái dương hệ một mảng tường hòa, Kepler dù sao cũng xa xôi.
Lý Hạo ở trong đám người đánh giá Thế đao cự trùng trước mắt, thời điểm năm nhất cậu cũng đã tham gia lớp giải phẫu, cấu tạo cự trùng giống như đúc với cảnh trong mơ của cậu, nhưng còn sống vẫn là lần đầu tiên thấy được.
Cự trùng nửa chết nửa sống tựa như bị ánh mắt của đám người k1ch thích, chậm rãi ngẩng đầu, bốn con mắt kép thật lớn mở ra, trong chớp mắt tất cả xung quanh đều thu vào trong mắt, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì đó, bốn con mắt to lớn tập trung vào một điểm.
"Mọi người đừng tưởng nó chỉ có bốn con mắt, mỗi con mắt đều giăng kín tế bào cảm quan, mỗi mắt kép là từ hơn 20.
000 con mắt đơn độc tạo thành, chân chính 360 độ không góc chết, có thể nói cho dù ở trong rừng rậm Kepler, chỉ cần đi vào phạm vi của nó, là không có khả năng ẩn nấp, không tồn tại bất cứ may mắn nào, mục tiêu bị nó tập trung vào sẽ cảm giác được xúc giác kh ủng bố bị vô số cự trùng nhằm vào, định lực hơi chút thiếu chút, sẽ trực tiếp tinh thần sụp đổ…"Mà lúc này thân thể Lý Hạo vẫn không nhúc nhích, hắn bị theo dõi, Thế đao cự trùng giãy dụa lên, vốn đã hấp hối đột nhiên điên cuồng xông về phía lồ ng sắt, lồ ng sắt làm từ hợp kim sau vài lần va chạm kịch liệt thế mà đã gãy, tiếp theo tông về phía vách tường thủy tinh cường hóa.
Toàn bộ phòng thí nghiệm còi cảnh báo vang lên mãnh liệt, đồng thời cửa thông gió ùa vào khí nén nhiệt độ thấp, sức chống cự của cự trùng đối với khí gây mê là cực kỳ mạnh, chỉ có nhiệt độ thấp mới có thể hạ xuống cơ năng của chúng, nhưng hiển nhiên lần này đã tính sai, cự trùng điên cuồng tông mạnh vào vách thủy tinh.
"Tản ra, tản ra, toàn bộ rút lui!" Nikins quát, ông cảm giác được sát khí của cự trùng này.
Phòng thí nghiệm loạn thành một đoàn, nhưng còn chưa kịp làm ra phản ứng, vách thủy tinh đã nổ tung, Thế đao cự trùng vọt ra, phòng thí nghiệm người ngã ngựa đổ, không ít người bị mảnh thủy tinh b ắn ra đâm bị thương, lúc này hai bóng người vọt ra, Dạ Đồng cùng Chu Nại Nhất mỗi người mang một cái bàn ném tới, nhưng Thế đao cự trùng vung móng vuốt lên trực tiếp chém nát, sau đó xông về phía Chu Nại Nhất, bốn con mắt toàn bộ khai hỏa, Chu Nại Nhất trong tích tắc chuẩn bị thoát đi cả người đã không thể động đậy.
Lúc này trước mắt Chu Nại Nhất là vô số ánh mắt rợp trời rợp đất bao vây lấy, giống như ác mộng, hoàn toàn mất đi ý thức.
Tăng…Một bóng người xông tới, Lý Hạo ôm Chu Nại Nhất né tránh một kích trí mạng của Thế đao cự trùng, nhưng Thế đao cự trùng đã đi tới trước mặt hai người, thế đao thật lớn chém xuống.
Toàn bộ phòng thí nghiệm đều là tiếng thét chói tai, bỗng nhiên Thế đao