Cuối cùng, Vân Khanh chỉ mơ hồ dạ một tiếng.Vân Thừa Thư yên tâm, thở dài: “Mọi chuyện đều tốt, chỉ là mẹ và chị của con…..”Vẻ mặt Vân Khanh lập tức lạnh xuống: “Đột nhiên nhắc đến bọn họ làm gì?”“Vân Khanh, cuộc sống của cha ngày càng tốt, nhưng mà vẫn còn có điều tiếc nuối. Không hiểu tại sao năm đó mẹ con lại ly hôn với cha, không nói một lời mang chị con đi?”Vân Khanh cười lạnh một tiếng, nếu cô biết thì sẽ không hận như vậy, bỏ chồng bỏ con, còn mang theo con gái lớn.Đột nhiên cô lại nghĩ tới những lời Cố Trạm Vũ và Lục Nhu Hi đã nói, nhịn không được hỏi: “Cha, nhà họ Vân và nhà họ Cố không có ân oán gì chứ?”“Nói gì vậy!” Vân Thừa Thư cười: “Mặc dù cha là thầy giáo dạy học, nhưng mà cũng có quan hệ không tồi với cha chồng con, bằng không thì sao cha có thể yên tâm để con ở nhà họ Cố khi mới 15 tuổi, phụ đạo cho thằng nhóc phá phách kia chứ?”Trong mắt Vân Khanh, Cố Diệu Thành thật sự rất quý cha, cũng giúp đỡ gia đình bọn họ.Cố Trạm Vũ học lớp của cha cô, điển hình của học sinh cá biệt quan nhị đại, cho nên sau này mới có bà quản gia nhỏ, thanh mai trúc mã, dây dưa đủ loại.Lục Nhu Hi kia mắng cô là dòng giống đê tiện, không phải là đang mắng cha cô sao?Vân Khanh không hỏi nhiều, cúp điện thoại liền cảm thấy toàn thân mệt mỏi, mơ màng ngủ cả một ngày.Liên tục nằm mơ, cảnh tượng rất hỗn loạn, mơ thấy người mẹ kia, ghét bỏ cha cô dạy học, lại mơ thấy ngày đầu năm học của năm cấp 3, gặp được một cô gái có gương mặt rất giống mình, sau mới biết được đó là chị của mình….. Gió thổi vào cửa sổ sát đất, đánh đổ cái gì đó, khiến cô bừng tỉnh giấc.Trời hơi lạnh, dẫn tới vài ngày sau đó đầu đều đau như muốn nứt ra.…….Cơ thể không thoải mái, khiến cô không có tinh thần làm việc, Vân Khanh rất muốn về quê một chuyến, đây là quy luật mỗi khi cô và Cố Trạm Vũ cãi nhau.Vừa lúc mấy ngày gần đây Lục Mặc Trầm giống như đang bận, không có một chút tiếng gió?Vân Khanh nghênh ngang rời đi.Nhà của cha cô nằm ở cực nam của Thành phố S, mất 2 giờ lái xe.Nhưng vừa đi được một nửa đường, thì trợ lý liền gọi điện thoại đến: “Bác sĩ Vân, chị đang ở đâu? Thư ký của Lục tiên sinh gọi điện đến nói hôm nay ngài ấy có thời gian trị liệu, sẽ tới đây ngay!”Vân Khanh:…….Vị Lục tiên sinh này có phải là có thù gì với cô không?Cô vừa mới bỏ trốn, thì anh ta liền dù thế nào cũng phải đến trị liệu?Đỗ xe vào làn đường dừng khẩn cấp, Vân Khanh xoa chân mày, tức giận nói: “Bé trợ lý, chị cho em tiền lương 4000, thương lượng một chút nhé? Nói chị có việc gấp.”Trợ lý tủi thân: “Nhưng mà vị thư ký kia nói ý của Lục tiên sinh là, lúc trước chị đẩy mạnh tiêu thụ dịch vụ điều trị trọn gói, còn vẻ mặt chân chó vỗ ngực nói lúc nào gọi cũng có thể đến.”“…….” Ai vẻ mặt chân chó.Vân Khanh đen mặt, nghĩ đến con bê kia là đại kim chủ, không thể đắc tội được.Nhưng mà cũng đã chạy hết mấy chục đồng tiền xăng rồi, cha cũng vui vẻ đợi từ sáng sớm, Vân Khanh cũng là người ăn mềm không ăn cứng, nên có suy nghĩ lấy lệ.Suy nghĩ biện pháp chữa cháy: "Chúng ta còn có bác sĩ Lý mà, cũng là bác sĩ trị liệu có thâm niên, em cố gắng giới thiệu với Lục tiên sinh đi. Mặc khác kế hoạch trị liệu chị đã viết rất kỹ càng tỉ mỉ, đưa cho bác sĩ Lý xem, bảo anh ấy cứ theo đó mà làm, chỉ là đổi người thực hiện mà thôi, kết quả sẽ không khác gì nhau. Nói bác sĩ Lý báo cáo kỹ càng tỉ mỉ tiến độ với chị, vất vả anh ấy một chút.""Vâng, nhưng mà chị Vân, em không dám nhiều lời với Lục tiên sinh, việc này hay là chị nói đi....""Chị sẽ thu phục."Vân Khanh cúp điện thoại, tiếp tục lên đường, ấn mở Wechat, gửi đi hai tin nhắn thoại giống nhau.Tống Cẩn Mỹ trả lời lại rất nhanh: Nếu cha của bác sĩ Vân bị bệnh, chuyện quan trọng vậy cũng không có cách nào. Chúng tôi sẽ phối hợp tốt với vị bác sĩ Lý kia!Vân Khanh biết Tống Cẩn Mỹ này không thành vấn đề, đổi thành bác sĩ nam cô ta còn yên