“ Một chuyến đi Mỹ, không ngừng có người theo dõi phía sau, công nghệ theo dõi cần được tăng cường lên, tóm lại, chuyến này đi cũng có thể coi là rất đáng.” Lục Mặc Trầm cười nói.Qúy Chỉ Nha giờ mới thấy có gì không đúng.Cái ngữ khí này của anh, nhẹ nhành đến mức làm cho người ta dựng hết tóc gáy lên.Anh nói đi chuyến này rất đáng? Là có ý gì?Qúy Chỉ Nhã từ từ nghĩ,sau đó trong lòng đánh trống,ngước đầu lên nhìn về phía anh.Lục Mặc Trầm cúi đầu nhìn rồi cười, “ Cô đoán xem, tôi đã biết được gì rồi?”Suy đoán, anh mãi mãi không để cho người khác đoán ra được.Nhưng ngày lúc này, trái tim của Qúy Chỉ Nhã như bị sét đánh, cô phản ứng lại.Chuyến đi Mỹ của anh không phải là đi nghỉ, cũng không phải là nhất thời đi, cho nên, anh mang theo Vân Khanh, có thể không phải là đi vụng trộm với Vân KhanhAnh đang suy luận.Anh chính là muốn thăm dò, thăm dò cô ta và mẹ cô ta,có vẻ như anh đang theo dõi họ một cách bí mật, có thể anh dựa vào bọn họ, xem phản ứng của bọn họ để tìm lại ký ức năm đó, đồng thời dựa vào phản ứng của bọn họ để đoán ra sự việc.Ví dụ, anh cố tình đến New York, có thể là để bọn họ ngồi không yên, cử người theo dõi, sau đó vạch mặt bọn họ.Lại ví dụ như,anh đưa Vân Khanh đến đại học Harvard, có thể lúc đó anh vẫn chưa nghi ngờ gì cả, nhưng bọn họ sợ sệt, để bù lại chỗ hổng năm đó, tìm một người phụ nữ da đen, bọn họ cảm thấy như vậy