Nửa đêm, A Quan nhận được điện thoại của ông chủ, mới biết ông chủ cả đêm không ngủ.Chuẩn bị xong những thứ dặn dò chuẩn bị, A Quan tìm được xe của ông chủ, đậu ở dưới đêm trăng, xung quanh yên tĩnh.Xuyên qua cửa sổ xe, nhìn thấy ông chủ đang hút thuốc bên trong, đôi mắt sâu xa, anh nhìn về phía biệt thự Dự Viên, không biết đang nghĩ gì.Bộ dạng nghiêm túc suy nghĩ như thế, A Quan rất ít khi nhìn thấy.Trong biệt thự Dự Viên, cô Vân đang nghỉ ngơi bên trong đó sao?"Đồ đã lấy tới rồi?" Lục Mặc Trầm tắt lửa tàn thuốc.A Quan đưa đồ qua, nhưng nghi ngờ, "Chủ tịch Lục, anh muốn thứ này làm gì?""Mấy giờ rồi?""Năm giờ sáng."Lục Mặc Trầm bước xuống xe, từ ghế trước xuống ngồi ghế sau, bảo A Quan ngồi vào ghế lái, lái xe.Anh dựa lưng vào ghế, đôi mắt sâu xa nhìn xa xăm, nói địa chỉ, "Đi khu chung cư Thụy Phong bệnh viện Bắc Nhân.""Hả?" Tay nắm vô lăng của A Quan khựng lại, "Đó là....nơi cha cô Vân sống mà, chủ tịch Lục, sao anh lại đến đó?"Lục Mặc Trầm nhắm mắt lại......Nửa tiếng sau xe chạy tới nơi.Sáu giờ sáng, đã lộ ra ánh mặt trời, khu chung cư kiểu xưa có hơi thở cuộc sống.Lục Mặc Trầm xuống xe, người đàn ông tuấn tú nho nhã đứng ở trước cửa vào khu chung cư, thu hút sự chú ý của các cô các chú đang tập thể dục buổi sáng.Anh đút hai tay vào túi, dặn dò A Quan, "Lên xem thử, thức dậy rồi hãy gõ cửa."A Quan gật đầu, chạy lên lầu bốn, cẩn thận nghe động tĩnh trong phòng, giơ tay gõ cửa.Mở cửa chính là một người phụ nữ."Chào cậu?" Dì Mi rất nghi ngờ, chưa từng gặp, có chút đề phòng, "Chàng trai, cậu tìm ai?"A Quan mỉm cười, rất lễ phép, nhưng không nói chuyện liền đi xuống lầu.Dì Mi ù ù cạc cạc, quay đầu gọi Vân Thừa Thư đang đọc sách ở ban công, "Ông Vân, vừa mới có một chàng trai, rất kỳ lạ khó hiểu, gõ cửa xong không nói lời nào liền đi xuống.""Hử?" Vân Thừa Thư đang đọc sách say sưa, lúc đầu không để ý hừ một tiếng, đợi đến khi tiếng của Mi Quyên vang lên lần nữa, ông ấy mới đóng cuốn sách cũ trong tay lại, tháo kính xuống đút vào túi áo trước