“Huống chi, chẳng lẽ em không thích anh sao?”Trong phút chốc cô mở mắt, nhìn sâu vào khuôn mặt như được điêu khắc của anh, khuôn mặt hiện tại khiến cô trầm mê.Trái tim bắt đầu dao động, nhảy lên nhanh và dữ dội, nhấp nhô lên xuống tựa như sóng biển, đánh tan phần lý trí lạnh lùng của cô.Cuối cùng cô thấp giọng nói: “Tôi sẽ không bỏ mặc bọn nhỏ, tôi không làm được chuyện nhẫn tâm như vậy.”Lục Mặc Trầm rũ mắt, trong lòng buông lỏng.Lời của cô còn chưa nói xong: “Nhưng mà Lục Mặc Trầm, bọn nhỏ làm thế nào mà có? Tôi và anh đến với nhau như thế nào, tôi nhất định phải biết được. Nếu không biết được, thì việc này vĩnh viễn sẽ giống như một cái gai cắm ở trong lòng tôi. Sau này tôi sẽ không thể nào nhìn thẳng vào anh và tôi, thậm chí là bọn nhỏ….. Cũng không thể nào nhìn lại đoạn thanh xuân đã trải qua cùng Cố Trạm Vũ, loại cảm giác chẳng biết gì rất dễ khiến người ta hoang mang, tôi cũng có quyền biết được chuyện xảy ra năm đó rốt cuộc là như thế nào. Nếu không thể hỏi ra được chân tướng từ Quý Chỉ Nhã, chỉ biết thêm mắm dặm muối, vậy thì tôi sẽ đến phòng khám tâm lý mà anh đã từng đến, nếu xác định là tôi bị thôi miên, thì tôi phải đào bới ra đoạn ký ức kia, tôi muốn biết năm đó đã xảy ra chuyện gì, cùng anh xảy ra chuyện gì? Là ai đã làm gì với chúng ta?”Đáy mắt Lục Mặc Trầm hiện lên vẻ trầm ngưng khó phát hiện ra.Theo bản năng, có chút không muốn cô chạm đến chuyện năm đó, anh có dự cảm rất mạnh, rất chuẩn rằng sợ là chuyện năm đó cũng không vui vẻ.Nhưng mà phải dùng lý do gì để từ chối đây?Anh không thể nghĩ ra được lý do, mà cô thông tuệ mẫn cảm, nếu từ chối thì ngược lại sẽ không tốt.Anh liền đồng ý: “Anh sẽ sắp xếp chuyên gia cho em.”Vân Khanh tạm thời thả lỏng tinh thần, đêm nay cô không ngủ lại, sau khi cảm xúc dần ổn định lại, cô yêu cầu về nhà.Lục Mặc Trầm đưa cô về khu chung cư, anh không lên lầu, ngồi ở trong xe đợi cô tắt đèn.Vân Khanh tắt đèn, nhưng liên tục trằn trọc, từ từ sắp xếp mạch suy nghĩ từ đầu đến cuối, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, cô đứng lên, mở điện thoại cũ ra, mở album ảnh, lật tìm từng tấm.Lúc đó ở NewYork, cô chụp được bức ảnh phòng ngủ theo phong cách Baroque, lúc ấy trong lòng có cảm giác kỳ lạ, nhưng sau khi trở về lại gác lại.Bây giờ nghĩ lại, cuối cùng cô cũng biết được những giấc mộng xuân mà từ trước đến nay cô ngẫu nhiên mơ thấy là chuyện gì xảy ra.Cô và Lục Mặc Trầm đến