“Cậu ổn là được. Cậu ổn thì tớ không còn gì lo lắng nữa, mặc kệ Chủ tịch Mặc như thế nào, thì cũng coi như là anh ta đã cho cậu hai cục cưng đáng yêu. Người này tính tình khó đoán, cậu cứ nghe theo cha cậu, vừa nhìn vừa đi, phía sau không chỉ có cha cậu, còn có tớ và Hạ Thủy Thủy làm hậu thuẫn!”Vân Khanh nghe, vốn là cảm động, lại hơi bật cười, không khỏi nắm lấy tay cô ấy: “Đã lâu không có cùng cậu làm thế này, trước kia khi không có Hạ Thủy Thủy, tớ và cậu tay không rời tay.”“Đúng vậy, người khác còn cho rằng tớ và cậu là gay, giải thích thế nào cũng không nghe! Thực tế thì cô nương đây thích mấy kẻ cơ bắp được không chứ?”Đến giờ nhớ tới Tô Gia Ngọc đều không biết nói gì.Vân Khanh phụt một tiếng, thấy tâm trạng của cô ấy không tệ lắm, liền hỏi: “Gần đây Tiểu Đào Tử thế nào?”“Ở nhà bà ngoại một thời gian, không khí tốt, con bé cũng tốt hơn, quen với một vài người bạn, gần đây tóc con bé không rụng..... ồn ào muốn tớ mua cho nó mũ quả dưa, còn muốn váy nhỏ. Tâm trạng tốt một chút liền muốn làm đẹp, không giống tớ cần kiệm quản gia một chút nào.”“Cậu keo kiệt, tớ mua cho con bé.” Vân Khanh cười, nhìn đồng hồ: “Hay là bây giờ đi trung tâm thương mại một chuyến, cậu xin nghỉ đến khi nào?”“Buổi chiều tớ đi làm, còn nợ con bé, đi mua cho nó.” Tô Gia Ngọc nói: “Cậu đậu xe ở đâu?”Hai người dừng lại ở đoạn đường trung tâm CBD, nơi này nhiều khu mua sắm.Vân Khanh đi theo Tô Gia Ngọc bước vào một cửa hàng, tầng 2 và 3 có khu vực chuyên bán đồ trẻ em, cô không biết, nhưng Tô Gia Ngọc lại biết rõ.Nhìn những bộ quần áo nhỏ xinh đẹp, Vân Khanh không khỏi bị hấp dẫn.Có một cảm giác rất kỳ lạ.Lúc trước dù đi ngang qua cô cũng không liếc mắt nhìn một cái, chỉ là lúc này đây, cô lại không khỏi liếc mắt đánh giá, bộ này