“ Mà anh, cũng không thể hiểu, cảm giác em trai của mình đang đợi mình trong tù, tôi chỉ là một công dân bình thường, không giống anh, tôi chỉ là một con kiến, cái gì cũng phải dựa vào sự nỗ lực của bản thân, mất mặt hay mất tự tôn tôi cũng phải cố gắng! Anh nói tôi đợi, tôi nhẫn bằng lòng đợi, tôi cũng tin anh, nhưng anh một câu cũng không nói cho tôi, tôi cũng không đợi nổi,từng giờ từng phút tôi không thể đựa vào anh mãi được, không đợi anh một cách ngu ngốc, đợi đến cuối cùng anh tuyên bố một phát, còn tên họ Trình kia nữa, anh ta nói anh không hề nhắc gì đến chuyện của tôi, tôi nghĩ đó không hải là giả đúng không? “Nói hết nỗi lòng, cô khóc nấc lên như một đứa trẻ, lấy tay lau những giọt nước mắt trên gò mà trắng nõn nà, nghiêm túc kéo bàn tay to lớn đang chạm vào ngực cô ra, “ Anh đối với một người phụ nữ có nhiều dục vọng, anh có thể tùy ý bắt nạt và đụng vào bất cứ chỗ nào của cô ta? Vậy thì bây giờ tôi quyết định, không còn nợ nần gì anh nữa, anh cũng đừng đụng vào tôi. Chuyện của em trai tôi, tôi xem tôi còn có thể làm đến bước cuối cùng nào, tôi đi chuẩn bị tiền.”Nói xong, cô quay người chạy về phía thang máy.Người đàn ông phía sau, trần lặng nhìn theo bóng hình của cô, không đuổi theo, tức giận vứt điếu thuốc trong tay đi.Tấm thảm trái quý giá trên sàn bị điếu thuốc thiêu cháy một lỗ khói nghi ngút, ở xa nhân viên phục vụ thấy cũng không dám lại nhặt lên, sự lành lùng đáng sợ của người đàn ông này dạo cho rất cả mọi người sợ không dám đến gần rồi!Qúy Tư Thần thấy bên ngoài không còn tiếng gì nữa, đi ra, “ Lão Nhị, cô gái đó? Đừng có để bộ dang muốn giết người này nữa, tôi đã hỏi rõ cái tên họ Trình đó rồi, lúc mà chúng ta vào, chỉ cởi có nửa cái quần thôi, chưa có gì cả…. cậu xem cái bút ghi âm này đi, có vẻ như cô ta tính toán, nhưng sự việc không thành.”“ Ầy, cậu cho tôi ít thể diện ? Bên kia buổi tiệc đã bắt đầu rồi, mấy người cấp cao Nhà họ Trình đều có mặt, thư ký Tống đã chuẩn bị mọi thứ để nắm được mấy tên nhà họ Trình, làm hay không làm? “Người đàn ông cúi mặt xuống, lấy tay chỉnh lại cà vạt, “ Bỏ đi.”“ Hả?”“Tôi nói cậu không hiểu sao? “ Anh liếc nhìn một cái.Qúy Tư Thần chau mày, biết tính khí của anh, không nói thêm gì nữa.…..Vân Khanh bấm thang máy đi lên lầu, quay lại phòng rửa mặt, nước lạnh làm cho đầu óc cô tỉnh táo hơn,xua tan đi sự mệt mỏi ngột ngạt lúc nãy.Thay hết quần áo trên người, vứt trong nhà tắm, không cần nữa.Cô quay người thu dọn hành lý, có nhiều đô cô chưa đụng đến nên thu dọn hành lý rất nhanh ngọn, Hạ Thủy Thủy thì rất cẩu thả,cô ấy đến chiều mới nhắn tin nay sẽ đi thăm người thân.Cô cứ đi đi lại lại trong phòng, càng đi càng thể hiện rõ sự hoảng loạn vvà bất lực.Cuối cùng, quỳ xuống dưới sàn, lau hai hàng nước mắt, ngưng lại một lúc.Kéo hai vali xuống dưới lầu, vẫy một chiếc xe ở gần đó. Nửa đêm 11h quay lại thành phố S.Trước đó đã liên lạc với luật sư,Vân Khanh sốt ruột muốn nhanh chóng gặp mặt,lại nhờ vả Tô Gia Ngọc tìm anh họ làm cảnh sát đến, mấy người họ thảo luận đến hơn 3 giờ sáng.Kết quả cuộc thảo luận: đại loại phải chuẩn bị một số tiền lớn, một trăm năm mươn vạn.Mà đợi đến khi Vân Dật ngồi tù được 1 năm, trên tiền đề có biểu hiện tốt, mới có thể dùng số tiền này cho bên giám ngục, xem có được ra ngoài sớm hay không.Vân Khanh không chịu nổi nữa mà vỡ òa, như này đã là tốt nhất rồi, vậy thì cứ như thế này đi.Cô lái xe hết đêm đến phòng khám, tìm con dấu kinh doanh và hợp đồng pháp nhân trong văn phòng, định bán gấp đi để xem cô có thể có được bao nhiêu tiền.Chớp mắt trời đã sáng, cô lặng người ngồi trong văn phòng, từ tầng hai nhìn ra đường tầng một,mặt trời đã dần ló rạng.Đến 9 giờ, trợ lý đến phòng khám mở cửa thì bị dọa cho một trận, “ Chị Vân! Sao chị lại ở đây? Mặt của chị làm sao vậy…. sao lại tái nhợt đi thế kia.?!”Vân Khanh dựa vào ghế đứng dậy, đi rửa mặt, dặn dò trợ lý, “ Em gọi cho hai cổ đông xem họ có thể đến đây chiều nay không, cần phải họp gấp.”Câu dặn dò vừa nói ra, một giây sau, điện thoại của cô reo lên.Vân Khanh gương mặt tối lại, từ từ đi đến, cầm điện thoại, giọng khàn khàn nói, “ Đồng chí cảnh sát, tôi là chị của Vân Dật, tôi đã mời luật sư rồi…. cái gì?”Sắc mặt cô thay đổi, vẻ u tối trong mắt thay bằng sự ngạc nhiên,