Cô tỉnh táo một nửa khói sự mơ hồ trong ý thức, giờ cô mới hiểu, tính toán của Hạ Thủy Thủy.Giờ mới nhìn rõ. Cái cô gái lúc nãy mặc một bộ âu phục thanh lịch.Các câu lạc bộ tư nhân dành cho những người cao sang và có quyền lực vẫn hay có các “ Tú bà sang”. Dẫn khách cho các quý ông quý bà.Cho nên, Hạ Thủy Thủy dùng trăm phương ngàn kế để nghe ngóng Qúy Tư Thần có mặt ở đây hay không? Không có gan một mình hành động, liền kéo cô theo để bao theo soái ca?Vân Khanh trong đầu vô cùng hỗn loạn,đột nhiên nhìn lại, cả hai bàn đều yên lặng.Tất cả nam nữ đều nhìn về hướng bọn họ.Cô nhìn thấy Qúy Tư Thần, cả người mặc một bồ đồ ngụy trang, anh ta huých vô tay người đàn ông ngồi bên cạnh.Ánh mắt của Vân Khanh hoảng loạn, muốn né tránh đi nhưng không kịp nữa rồi, cái khuôn mặt đẹp trai tuấn tú kia đã ngước lên nhìn.Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, Vân Khanh tim đập liên hồi, sau đó bị ánh mắt lạnh lùng của anh ta là cho đông cứng, ngồi im, không động đậy.Người đàn ông hình như liếc nhìn cô một cái, cũng giống như không thèm nhìn lấy một cái,sự ngờ nghệc từ sâu thẳm trong tâm hồn, tùy ý, lạnh lùng.Anh ta đảo mắt rồi lại tiếp tục chơi với điếu thuốc trong tay.Qúy Tư Thần vuốt tóc có vẻ ngại ngùng, gương mặt nhỏ nhắn của Vân Khanh cũng tái nhợt đi,là vì quá say nên không có sự đề phòng đụng phải, và cũng vì khó chịu trước sự thờ ơ khinh thường của anh ta.Cũng không phải là cô cố tình đến đây.Nghĩ đến đó, cô không chịu nổi mà nhìn chằm chằm vào kẻ ngây nên chuyện này, than thở, “ Cậu chơi đi, tớ không khỏe nên về trước đây.”“ Đừng mà!” Hạ Thủy Thủy hạ giọng giữ chặt cô lại, “ Chị em chúng ta giúp đỡ lần nhau! Tớ không dễ dàng gì mà lấy hết dũng khí theo đuổi đàn ông, cậu phải cố gắng hết mình tham gia vụ này chứ, chưa kể cậu với ông chủ Lục cũng quen biết, có cậu tớ mới có lý do ở lại đây tiếp!”Vân Khanh chản nản, cái cô gái này không biết mối thâm thù đại hận của cô với Lục Mặc Trầm ở thành phố B, cô ấy đi thăm người thân, sau đó Vân Khanh cũng không nhắc đến.“ Tớ không muốn là nước bùn”“ Vì tớ đi, vì tớ! Tình yêu?” Hạ Thủy Thủy chỉ thiếu chút nữa là khóc luôn, “ Xin cậu đấy, Khanh Khanh, cơ hội không thể mất, cậu chỉ cần ngồi trong đó như một vị Bồ Tát thôi cũng được!”“…..”“ Hai cô nàng xinh đẹp ơi, đang thì thầm cái gì vậy? Có thấy ở đây đàn ông thì nhiều mà phụ nữ thì ít không,phối hợp với nhau mới không mệt, mau vào đây!” Qúy Tư Thần gọi lớn.Hạ Thủy Thủy mặt sáng lên như nở hoa, kéo lấy Vân Khanh ngồi vào, “ Đến đây! Qúy đại thiếu, anh có thiếu người bầu bạn không?”“ Bao nhiêu cũng không đủ đâu.” Qúy Tư Thần ánh mắt mơ hồ cười gian.Vân Khanh lập tức bị Hạ Thủy Thủy không có lương tâm lôi qua bên đó, đi cũng đi không được rồi, cô cố gắng chịu đựng không khí lạnh lùng ở bên đó, lặng lẽ ngồi xuống ghế sofa.Vốn cho rằng có thể an nhiên mà qua khỏi, chưa đầy năm phút thì con bướm đêm đã đến rồi.Có một người đàn ông muốn đi vệ sinh, cần ai đó giúp đỡ chơi bài, có tính thế nào cũng không đến lượt Vân Khanh, nhưng Qúy Tư Thần lại chỉ vào cô, “ Người đẹp, chơi cùng đi.”Vân Khanh đi đến bàn đánh bài, phát hiện cái tên chết tiệt Qúy Tư Thần này, đối diện cô là Lục Mặc Trầm!“………” Cô ngồi im tại đó, lui cũng không được, ngồi như ngồi trên đinh, lúc này nếu như cô nói cô không biết chơi sẽ thành trò đùa cho tất cả mọi người.Ngồi xuống đường màu đen.Tất cả không khí trên bàn đánh bài đều hội tụ ở phía đối diện, Vân Khanh không tự nhiên, cắn môi cúi đầu cầm lấy là bài, cầm trong mấy ngón tay gầy guộc trắng trẻo, lúc đánh cũng không nhìn bất cứ ai.“ Ê, cô đánh thừa một quân bài 6 cơ.” Qúy Tư Thần đứng bên trái cười cô.Vân Khanh ngước đầu, nhìn thẳng vào anh ta, ánh mắt không tránh được mà lướt qua khuôn mặt ấy, cô nhanh chóng cúi đầu, muốn nhặt lá bài đó lên, Qúy Tư Thần lại nhanh miệng, “ Mặc Trầm, anh vừa hay có thể đè cô ấy, tấm này, mau đánh.!”Nhanh chóng lá bài được đánh ra.Người đàn ông không nói gì, Qúy Tư Thần khẽ cười nói, “ Lần này đè rất hay, tuyệt vời!”Trong phòng đều là đàn ông với phụ nữ trưởng thành, cái chữ ‘đè’ này, cả bàn đều cười.Vân Khanh ngây người ra, bị người khác trêu chọc, lén nhìn xem người kia, không biết anh có phản ứng gì không, mặt cô có chút nóng, chỉ muốn nhanh chóng đánh cho xong , nên ngẫu nhiên đánh một lá bài.Nhưng không có gì là thuận lợi hết, sau mỗi lá bài của cô đều bị anh ta đè lại, đè cho cô không còn gì cả.“ Nhị ca, cậu bị một người phụ nữa ‘cưỡi’ thảm luôn rồi!” Người đàn ông bên phải cười lớn.Lúc này Vân Khanh mới hiểu, cô đã thắng anh ta 6 vạn…. 6 vạn!Cô đâu có biết bọn họ cược lớn như vậy, mặc dù nói là thay người khác đánh thắng…..,Hạ Thủy Thủy sợ thế giới không đủ hỗn loạn” Chứng tỏ chị em của tôi thân thủ không tệ, biết cưỡi ~cả một vị thiếu gia, thắng rồi thì vào túi cô ấy có được không vậy?”“ Được!”“ Cô bạn này của cô ngon tay trắng nõn mềm mại vận khí tốt đấy!”“ Anh hùng khó qua ải mỹ nhân,khoa cho Nhị ca rồi…..”Không khí trên bàn nào nhiệt hẳn, cười không dứt, đột nhiên có tiếng kéo ghế, anh đá bàn đứng dậy, “ Không chơi nữa.”Xung quanh im lặng, tất cả đều nhìn vẻ mặt lạng lùng của anh, cảm nhận được anh đang không vui vẻ gì.Những tiếng cười lập tức ngưng lại,tất cả mọi người đều tôn trọng anh , cứng hết cả ra.Vân Khanh cứng đơ ra nhất, bởi vì anh chỉ tay vào cô, rõ ràng là vì sự tham gia của cô nên anh mới không muốn chơi nữa.Cô ngại ngùng,trong lòng cảm thấy bực bội, từ lúc cô bước vào là lạnh lùng cực độ,như thế khiến cô trở thành kẻ gây nên toàn bộ chuyện này, không thể nào kết thúc được.Thật ra mối thù tại thành phố B, anh cũng không cần phải ở trước mặt bao nhiêu người tỏ vẻ ghét bỏ cô như này.Hạ Thủy Thủy ngây cả người ra, đây….. không đúng lắm, “