Thiên Dạ không hề rời đi,nhíu mắt đứng dậy đi theo sau anh, “ Bữa ăn đầu tiên với cổ đông mới, anh phải ăn với em đúng chứ nhỉ?”Lục Mặc Trầm bên cạnh không có ai, không nói gì với Thiên Dạ, không để ý đến nhưng cũng không cự tuyệt.Anh lúng túng đi dần về phía thang máy, đi qua phòng giám đốc, bàn tay dài thon ngõ nhẹ lên bàn làm việc của thư ký, nữ thư ký lập tức hiểu ý, nhấc điện thoại gọi cho tài sế sắp xếp xe.Thang máy chuyện dụng cho giám đốc và thang máy chuyện dụng cho nhân viên cùng lúc mở cửa ra.Lục Mặc Trầm hơi ngưng bước, sau đó đi vào thang máy chuyên dụng cho nhân viên, không hề đi vào thang máy chuyện dụng cho giám đốc.Thiên Dạ hai tay khoanh trước ngực,khóe môi nhếc lên bất đắc dĩ, hơi ngơ người ra.Không hiểu tại sao anh lại không vào thang máy chuyên dụng cho giám đốc? Có phải vì biết cô cũng sẽ đi theo vào hay không?Trong thang máy của nhân viên không có ai cả, chỉ có hai người bọn họ.Tường trong thang máy sáng như gương, nhìn vào bọn họ sẽ thấy người đàn ông tuấn tú trưởng thành cao lớn vô song, người phụ nữ dung mạo tuyệt mỹ, khí chất ngời ngời.Thiên Dạ nhìn chằm chằm một lúc, quay đầu nhìn người đàn ông mặt không có chút biểu cảm nào, giọng cười khàn khàn quyến rũ, “ Anh tự nhìn xem đi, chúng ta xứng đôi như thế nào, dáng dấp thssn hình nhan sắc khí chất.”Lục Mặc Trầm nhìn chăm chú vào mấy chữ số thang máy, mím chặt môi, ánh mắt u tối không có một chút cảm xúc nào.Xuống một mạch đến tầng 1, anh cũng không nói lấy một câu.Càng có bộ dạng như vậy, Thiên Dạ lại càng nhìn anh chằm chằm, trái tim hơi rung động.Rất nhiều năm về trước, nếu anh không lầm lỳ và trầm mặc lạnh lùng như này, cô ta đã không nhìn trúng anh.…..Tài xế đậu chiếc xe Cayenne dưới hầm gửi xe, Lục Mặc Trầm lên xe.Thiên dạ cũng lên ghế sau của xe từ một bên khác.Người tài xế này cũng là người lớn tuổi hơn trước mặt giám đốc Lục, lúc này lén liếc nhìn người phụ nữ lạnh lùng ngồi sau, hơi do dự hói, “ Giám đốc Lục, vị đây là?....”“ Là người yêu cũ của giám đốc Lục, cho dù tôi có xinh đẹp thì cũng đừng có nhìn tôi nhiều quá, rất nguy hiểm đó.” Thiên Dạ nhắm mắt lại ngồi đó, nhếc mép cười.Người tài xế chiến tranh lạnh, liếc nhìn người đàn ông đang chau mày lạnh lùng ngồi nhìn ra cửa xe, biết rằng anh ngầm đồng ý.“Giám đốc Lục, vẫn đi đến nhà hàng mà ngài vẫn hay dùng bữa đúng không?”“ Giám đốc Trương, giám đốc Qúy, mấy người bọn họ vẫn ở đó đúng không?”“ Đúng vậy, sau khi cuộc họp cổ đông kết thúc, tôi đã đưa bọn họ đến đó rồi.”“ Ừ. Lái xe đi.”Không còn nói thêm câu nào nữa, không khí trong xe trầm lặng, tài xế cảm thấy như có một thứ gì đó đè chặt lấy mình.Nhà hàng nằm trong tòa nhà cao tầng CBD ở trung tâm thành phố, đây là nơi mà giưới thượng lưu của các công ty lân cận thường xuyên lui tới, môi trường tốt, nói chuyện nhỏ nhẹ, rất thích hợp để bàn chuyện.Căn phòng ăn cố