Thiên Dạ nghiêng người cười khúc khích bên cạnh, “tôi hiện đã là cổ đông mới của tập đoàn Thịnh Thế, còn là nữ cổ đông đầu tiên. Chính anh ấy đặc biệt phá lệ đó. Vân Khanh à, thực tế thì cô tính kế gì vậy? Cô có khả năng với tới vị trí cổ đông của công ty anh ấy sao? Cô có thể san sẻ khó khăn cho công ty sao? Cô với anh ấy không cùng một thế giới, cô cố chấp làm gì chứ? Còn tôi biết mọi thứ về anh ấy. Có vẻ như anh ấy cũng không ngại việc tôi biết những điều đó. Đến cả việc cô với anh ấy hôn nhau cuồng nhiệt ở văn phòng tối hôm đó tôi cũng biết. Nếu anh ấy không muốn tôi bám lấy thì đã sớm cắt đuôi rồi. Cô không bao giờ hiểu được tình yêu điên cuồng của chúng tôi. Từ lúc trêu đùa tình cảm của cô sáu năm trước, anh ấy đã để tôi ở bên cạnh chứng kiến tất cả nên bây giờ vẫn giữ thói quen này, haha. Mà tôi thì không để bụng, tình yêu giữa chúng tôi quá lớn, không để ý mấy thứ vặt vãnh này, cũng giống như canh trứng gà vậy, trước đây anh ấy rất thích, nhưng tôi đoán bây giờ anh ấy chẳng dám động đến nữa. Đó là điều cấm kỵ của chúng tôi, anh ấy sớm đã chôn sâu rồi. Tôi nói rồi, chẳng qua là cô giống tôi mới được anh ấy để ý đến, cô còn không tin. Vậy cô chờ mà xem, tình cũ không rủ cũng tới, cô đoán xem bao lâu nữa thì anh ấy trở về bên cạnh tôi?”Tai Vân Khanh ong ong như sắp rách ra, áp lực nặng nề.Tim như bị cứa ra, đau thắt như bị dội gáo nước lạnh.Thiên Dạ đánh đòn đau như vậy, đã đạt được một nửa mục đích, lấy lũ đánh chìm thuyền, thực sự đã đè nặng tâm lý của Vân KhanhCô không hiểu được là thật hay giả, anh hôn cô ta, sao anh lại để đồ biến thái Thiên Dạ bám riết mà không ngăn cản?Còn cả canh trứng gà nữa, thứ canh trứng chết tiệt…Vân Khanh nhìn anh bằng ánh mắt vô hồn, lạnh lùng.Trong sâu thẳm ánh mắt của anh rõ ràng vô cùng căng thẳng, nhìn cô chằm chằm, lúc nào cũng để ý đến cô.Anh đang lo lắng cho cô ư? Lo cô bị Thiên Dạ bắt nạt ư?Lúc này, Vân Khanh chỉ có thể nghĩ như thế,