Dù đã nghe nhiều chiêu trò cố tình làm khó của khách, nhưng đây là lần đầu tiên cô tự mình gặp phải, bây giờ cô mới biết sợ.Cô không ngừng hối hận, vừa rồi cô không nên ra tay nguy hiểm, cô không biết rõ tính khí của Giang Thành Vũ.Loại hỗn tạp xã hội này, nhất định vô cùng tàn bạo và máu lạnh.Đôi mắt cô đẫm lệ, giống như một chú hươu con, chằm chằm nhìn vào người đàn ông đang ngồi kia.Đôi môi mỏng của cô run lên, dưới vô số ánh mắt giễu cợt chế nhạo, cô đột nhiên hy vọng người đàn ông này có thể nói gì đó.Nhưng anh ta dường như không hề đếm xỉa đến, hay tàn nhẫn liếc cô bằng đôi mắt híp lại, anh ta không có ý phản đối, và có một dấu vết của một sự xấu xa thầm lặng.Trái tim Tô Gia Ngọc như chìm xuống tận đáy, loại đàn ông này không hề thương hoa tiếc ngọc, dáng vẻ xấu xa lộ ra trên gương mặt.“Liếm đi! Liếm sạch sẽ, Giang ca nói xem, món tiền này là của anh, anh có vui không!” Người đàn ông vừa rồi lại hô lên.Vài người bên cạnh cùng nhau hô không ngừng.Tô Gia Ngọc đang ở thế cưỡi trên lưng cọp, căn bản là cô không thể rời khỏi hộp đêm này, bên ngoài có hai tên đang đứng, cô muốn chết thế nào cũng được.Cô nhìn chỗ tiền kia, nói bớt đi một vạn.Trái tim cô đập kịch liệt, dường như tất cả rượu vừa uống đều đổ vào máu, trong sâu thẳm chống lại xương cột sống của cô, mồ hôi lạnh toát ra, lại rất nóng, cô vắt óc suy nghĩ, 1 bên là Khanh Khanh, một bên là nhiệm vụ, còn có chỗ tiền kia, cô cần tiền, chỉ là cô chưa từng làm loại chuyện thấp kém đó, cô cũng có thể làm, lại bất lực nếu cô sa ngã thì sao…”Cứ điên cuồng suy nghĩ, không ngừng thôi miên, cô đột nhiên nghiêng người về phía trước, hai tay nhoài ra hướng về phía chân của người đàn ông, vùi khuôn mặt nhợt nhạt vào giữa.Khoảnh khắc ngón tay chạm vào, cô cảm nhận được cơ bắp mạnh mẽ của người