“Đồ đê tiện!” Bạch Vũ Linh nghiến răng nghiến lợi hét lên. Bà ta quay đầu lại nhìn chằm chằm Tô Gia Ngọc, thấy vết máu trên tay cô, Bạch Vũ Linh lao tới túm lấy tóc Tô Gia Ngọc đánh đấm vào người cô như một người điên: “Là mày làm con gái tao bị thương đúng không? Một lũ khốn nạn, tao giết chết chúng mày, chúng mày trả lại con gái cho tao, trả lại cháu trai cho tao, aaaa...”Bà ta khóc không thành tiếng.Vân Khanh cố gắng ôm lấy Tô Gia Ngọc bảo vệ cô, hiện trường hỗn loạn. Khiến cảnh sát mặc thường phục đứng canh ở một bên hành lang đi tới, “Làm gì vậy? Bình tĩnh một chút đi! Người nhà bệnh nhân buông tay ra trước. Chúng tôi sẽ lập tức tiến hành điều tra sơ bộ những người có liên quan đến chuyện xảy ra ở câu lạc bộ đêm, xin hãy yên lặng chờ đợi cho đến khi ca mổ của bệnh nhân đã kết thúc!”“Nếu Tiểu Nhã có mệnh hệ gì, tao sẽ khiến hai đứa chúng mày phải chôn cùng con tao!” Hai vị cảnh sát tiến đến kéo Bạch Vũ Linh ra xa.Tô Gia Ngọc và Vân Khanh đầu tóc rối bù, chưa kịp chỉnh sửa lại tử tế thì Vân Khanh bị cảnh sát ngăn cách hai bước, cảnh sát bắt đầu tra hỏi Tô Gia Ngọc: “Bây giờ người nhà của nạn nhân đã đến rồi, Tô Gia Ngọc, cô có thể kể cho chúng tôi nghe về tình hình lúc đó được không? Đừng che giấu bất kỳ điều gì, điều này không có lợi cho cô đâu, cô hiểu chưa!”Khóe miệng của Tô Gia Ngọc run rẩy, cô khàn giọng khóc: “Tôi cùng cô ấy phát sinh mâu thuẫn. Cô ấy vô tình bị tôi đẩy ngã xuống đất. Tôi phát hiện cô bị sẩy thai, tình trạng cơ thể không ổn định nên tôi lập tức sơ cứu cho cô ấy. Tóm lại, ta không hề cố ý làm hại cô ấy hoặc con cô ấy! Tôi thực sự không ...anh cảnh sát, anh hãy tin tôi ...”Mặt cô tái nhợt cắt không còn giọt máu, cứ lặp đi lặp lại điều đó, van xin mọi người tin tưởng mình.Vị cảnh sát vô cảm trước mọi thứ, nghiêm nghị nói: “Hiện tại, chúng tôi đã liên lạc với vị hôn phu của Quý Chỉ Nhã. Chúng tôi vừa kiểm tra số điện thoại của Quý Chỉ Nhã. Cuộc gọi cuối cùng được gọi cho vị hôn phu của cô ấy là ngay trước khi xảy ra vụ án. Khi bị nâng lên cáng mang đi cấp cứu, cô ấy vẫn giữ chặt điện thoại. Màn hình điện thoại vẫn hiện ở giao diện chính. Hiện tại, chúng tôi vẫn chưa biết cô ấy còn liên lạc với ai nữa không. Bây giờ phải đợi đến khi vị hôn phu của cô ấy – anh Cố đến xác nhận...”Trên hành lang, tiếng bước chân lại vang