Haha.
Exam cười lớn, quay sang nhìn Tần Vô Song bị trói cùng với Calyn bên kia, cô đã tỉnh từ lâu ánh mắt nhìn lão ta chứa đầy sự băng giá và lạnh lẽo.
Cái lão già dở hơi này suốt ngày chỉ biết người thôi hả? cười rồi méo miệng luôn đi khỏi làm nhảm nhức đầu.
Giọng cười đáng ghét của lão đang làm phiền Tần Vô Song, càng nhìn càng không ưa lão ta như vậy lên làm chủ của Himer được cô cũng bội phục.
Tần Vô Song quay mặt đi kệ mặc hắn cười nói như thế nào cũng chả thèm quan tâm, dù sao sống thêm một lúc cũng quý giá với hắn, xem như cô đang tạo điều kiện cho lão cười thêm ít phút trước khi xuống âm phủ.
Tư Ngọc đứng cạnh không nói gì, bề ngoài cô ta thực ghét Tần Vô Song nhưng sâu bên trong cũng cảm thấy phục cô một chút vì có thể né được chiêu của mình, nhưng kẻ thù của chủ nhân cũng là kẻ thù của cô...không thể phản bội chủ nhân được.
Tại cảng bỏ hoang lúc này chỉ toàn người của himer, số lượng lên đến vài chục người thậm chí là rất nhiều giống như lão đem hết thuộc hạ của mình đến vậy.
- Yo~lão ta có vẻ phòng bị...haha thật đúng là ngu ngốc!
Ở đâu đó, giọng nói tuy bình thường nhưng ẩn giấu trong nó là sự nguy hiểm đáng gờm, ánh mắt của hắn theo dõi màn hình lớn trước mặt, tay đung đưa y rượu sóng sánh nụ cười là sự khát máu đầy man rợ.
- Thật đáng mong đợi.
........
- Chủ...chủ..bọn chúng đã đến..rồi nh..
Một tên thuộc hạ hớt hải chạy vào, mặt hắn biến sắc trắng bệch.
- Haha...Kiera bạn cô đến rồi!
Exam vỗ tay, nhìn hai cô gái bị trói ở kia.
Calyn đã tỉnh từ nãy cô đang nhìn lão ta bằng ánh mắt căm thù.
- Nhưng mà ch..
- Nhưng nhị gì, im lặng!
Lão quát đến nỗi người thuộc hạ kia cũng không dám hó hé thêm nửa chữ.
Rầm!
Tiếng động lớn vang lên, sóng vỗ mạnh rung chuyển.
- Ch..chuyện gì thế này.?
Ai nấy đều giật mình ngoại trừ Tần Vô Song ngoài hơi lắc nhưng mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm lạnh lùng ấy.
Sau tiếng nổ là làn khói dày đặc, dần dần làn khói mờ đi, vài bóng người xuất hiện đằng sau lớp khói trắng xóa.
Tề Thiên Mặc bước đến đầu tiên, tiếp đó là Liên Thần và mấy người Phedra.
- Oa, bạn trai cậu ngầu ghê.
Calyn ghé vào tai Tần Vô Song chọc chọc.
Không ngờ đến nước này hai người vẫn bình thản mà nói chuyện vui vẻ được.
- Không phải