Tớ ở chỗ anh Atrix, cậu đến đây đi tớ chờ cậu.
- Được.
Tần Vô Song mặc chiếc váy trắng đó luôn không cần thay cô cảm thấy chất liệu của nó rất mền mại rất kín đáo mặc ra ngoài cũng không có vấn đề.
Cô lái một chiếc BMW 850i đến trụ sở Deathwish.
- Kie lại đổi xe rồi à ?
Phedra nhìn Tần Vô Song chạy tới.
- Không, mới tìm được gara.
- đẹp đấy tớ nên mua một chiếc màu trắng.
Phedra vừa nói vừa mở cửa ngồi vào trong ghế lái phụ.
Tần Vô Song liền nhấn ga chạy đến một trung tâm thương mại ở giữa thành phố.
- Nè Kie giờ tớ mới thấy cậu mặc váy nha còn là màu trắng nữa.
- Tớ thấy mặc cái này khá thoải mái.
Có lẽ Phedra không biết màu sắc cô thích thật ra là trắng chứ không phải là đen.
Tần Vô Song và Phedra bước vào trung tâm thương mại, hai người đi đến một cửa hàng trông khá ổn.
- Hoan nghênh quý khách.
Nhân viên cửa hàng đang tư vấn cho một cô gái thấy Tần Vô Song và Phedra bước vào thì nhanh nhẹn cúi chào, một nhân viên nhận ra bộ váy trên người Tần Vô Song là của tiệm Germe đối diện, chiếc váy trắng này hình như có một không hai, liền kinh ngạc.
- Tớ đi xem ít quần áo.
- Tớ đợi cậu.
Phedra liền đi xem quần áo, Tần Vô Song lười nhác ngồi trên ghế xem tạp chí.
Một cô gái đang trang phục tiến lại gần cô, gương mặt thoáng vẻ ngạc nhiên.
- Cô, cô là Keisha phải không?
Cô gái tò mò quyết định hỏi thử.
- Cô! nhận ra tôi ư ?
Tần Vô Song vốn dĩ không quan tâm nhưng cô ta lại biết đến cái tên Keisha, chắc là bạn học của cô, lúc đến nước B thì cô cũng có đi học, khi về tổ chức mặc dù phải luyện tập nhưng cô vẫn được cho đi học đơn giản vì cô có tư chất nên thời gian cô tiếp thu và học hỏi rất nhanh, có thể dành thời gian để học hơn nữa cô cũng không muốn vì việc đó mà bỏ lỡ mất việc học.
Tần Vô Song cũng khá ngạc nhiên cô lấy cái tên Keisha vì đôi mắt nhưng hiện giờ có người lại nhận ra cô khi mang màu mắt này.
- Keisha, tôi là Emily đây, cậu không nhận ra tôi sao ?
Cô gái nói rồi nhìn đôi mắt của cô kinh ngạc, không phải Keisha có mắt đen sao, giờ lại có mày hổ phách.
- Emily sao!.
Tân Vô Song nhớ lại, cô gái tên Emily này cô cũng có chút ấn tượng, cô ấy khá hòa đồng dù cô bị xa lánh do có đôi mắt đen nhưng Emily vẫn qua lại và giúp cô nên Tần Vô Song cũng không bài xích cô lắm.
- Ừm.
Tần Vô Song đáp lại, tiếp tục xem tạp chí.
Lúc này Emily khá lúng