Cậu rảnh lắm phải không ?
Tề Thiên Mặc nhìn Liên Thần.
- Lâu lâu đi "hâm nóng" tình bạn.
Liên Thần cười ranh mãnh với Tề Thiên Mặc.
- Có chuyện gì?
- Thanh Triệt trở về rồi.
Thanh Triệt là anh em thân thiết của Liên Thần lẫn Tề Thiên Mặc đã từng được kết luận là mất tích trong vụ giao tranh năm đó.
- Vốn dĩ tôi tưởng cậu ấy chết rồi, nhưng một tuần trước có người báo bản thân là Thanh
Triệt muốn gặp tôi, nên tôi cho người sắp xếp hôm nay để tiện cho cậu luôn.
Liên Thần tiếp lời, thật sự anh ta cũng chưa gặp người này, chỉ là anh vẫn ôm hy vọng người bạn này còn sống.
- Ừm.
.
Tề Thiên Mặc giọng trầm thấp, tâm anh thật sự dao động trong chốc lát nhưng ánh mắt vẫn lặng như tờ, không để ai có thể phát giác cảm xúc của bản thân lúc này.
- Nhớ đến đó.
Liên Thần thả một câu nhắc nhở anh rồi quay đầu đi ra ngoài.
Cuối tuần, Phedra và Tần Vô Song đã chuẩn bị xong, chuẩn bị đi đến cuộc hẹn.
- Đi chiếc nào đây ?
Phedra phân vân, cô cảm thấy nên đi chiếc nào cho hợp với hoàn cảnh và trang phục của hôm nay.
- Tớ thấy nên đi Lambo vàng.
- Không, hay đi BMW xanh.
- Màu trắng???
- Không tớ thích màu xanh!
Đảo qua đảo lại hai người quyết định vẫn nên dùng chiếc Mercedes-Benz màu trắng.
Chiếc xe trắng bóng loáng như mới mua dừng lại ở trước cửa nhà hàng.
- Phe, đợi tớ đi đỗ xe.
Phedra gật đầu.
Tần Vô Song đi một lúc rồi trở lại chỗ Phedra chờ, hai người cùng bước vào nhà hàng, đến trước lễ tân thì cô nói tên lớp trưởng thì nhân viên dẫn cô vào một vào phòng bao, nói phòng bao thì hơi quá chỉ là một chỗ ngồi dành riêng để tổ chức tiệc cho nhiều người nằm ở góc riêng.
- Các cậu biết hôm nay Keisha sẽ đến chứ?
- Ồ cuối cùng cũng chịu ló mặt sao tôi tưởng cô ta biến mất khỏi nước B luôn rồi chứ.
Giọng kiêu ngạo của một người phụ nữ vang lên, nghe đầy sự ganh ghét.
- Đừng nói thế chứ.
.
- Ô đến kìa.
Tiếng xì xào của mọi người dừng lại khi một người nói to.
Nhân viên bước vào, lập tức nhường đường cho hai người phía sau.
Tần Vô Song bước vào trước, cô mặc váy đen, Phedra phải kì kèo mãi cô mới đáp ứng mặc đó.
Phedra cũng mặc một chiếc váy nhưng là váy rời.
- Keisha đến rồi !
Lớp trưởng là người vui nhất, cậu ta vốn là người hòa đồng khi còn đi học cũng chưa từng kì thị hay bắt nạt Tần Vô Song còn hay giúp cô nữa nên cô không có bất kì ác cảm nào với cậu ta.
- Để mọi người đợi rồi, bạn tôi cũng muốn tham gia không phiền mọi người chứ ?
Tần Vô Song mặc dù nói như vậy nhưng đứng trên vạn người đã quen nên giọng điệu không tránh có chút cao ngạo.
- Càng đông càng vui.
Lớp trưởng cười cười nói, cậu ta là người thích náo nhiệt.
- Keisha tôi dành chỗ cho hai người đây.
Emily biết Tần Vô Song không thích một số người trong lớp nên cố ý chừa chỗ cho cô và Phedra bên cạnh mình và lớp trưởng, anh ta cũng vui vẻ đồng ý.
Sau khi Tần Vô Song và Phedra ngồi và ghế, họ bắt đầu gọi món.
- Mọi người gọi thoải mái đi, hôm nay tôi mời