Về đến nước B, cô khá mệt mỏi.
Trong đầu liên tục hiện ra cảnh mẹ và cô bị đuổi giết, cảnh tượng đó cô sẽ không bao giờ quên.
Đột nhiên cô lại nghĩ tới lời mẹ dặn trước khi nhắm mắt.
Từng lời đều khắc sâu trong kí ức của cô.
Nhất định phải tìm được cậu..
- Red giúp tôi điều tra một chuyện.
Cô dặn dò Red.
Hình bóng người đó tại sân bay với mái tóc màu bạc làm cô thắc mắc.
- Red có thể, người đó có màu mắt giống tôi, mái tóc màu bạc.
.......
Tại Tề gia.
Tâm trạng của Tề Thiên Mặc đang rất khó chịu, đã hơn một tháng anh ta không được gặp Tần Vô Song cảm giác nhớ nhung cô làm anh rất bực bội.
Liên Thần bên cạnh bị anh ta làm ảnh hưởng cũng rất khó chịu, anh ngày ngày bị Ôn Húc và Kha Uyển cho ăn cơm chó giờ lại bị Tề Thiên Mặc ảnh hưởng tâm trạng.
- Cái tên Ôn Húc đó cũng tìm được vợ rồi, cậu cũng tìm thấy người cậu thích, còn tôi thì sao? Thật bất công!
Liên Thần than vãn, anh ta tuy đào hoa nhưng chưa bao giờ ngủ với ai cả, cũng chưa bao giờ nếm qua mùi phụ nữ.
Về điểm này cả ba người họ giống nhau đều không ngủ bừa bãi với phụ nữ.
- Hi!
Ôn Húc đi vào, tâm trạng rất tốt, nhìn hai người bạn mình kẻ khó chịu người thì buồn bực.
- Sao vậy, hai cậu nhìn ảo não thế.
- Cậu đi về chơi với Kha Uyển đi, chúng tôi là người chưa có vợ ok.
Ôn Húc nghe Liên Thần cằn nhằn thì hiểu ra vấn đề, hóa ra là không có người yêu.
- Hahaaaa.
Anh ta cười rộ lên.
- Này Marcus cậu cần tôi giúp cậu theo đuổi Kiera không?
Anh ta ngỏ ý muốn giúp Tề Thiên Mặc.
- Cậu mà cũng biết chuyện đó sao, chắc lúc trước theo đuổi Kha Uyển ghê lắm nhỉ.
Liên Thần bĩu môi.
- Không hề, là cô ấy theo đuổi tôi trước.
Ôn Húc giương mặt.
- Ô vậy sao, cô xem kìa Kha Uyển.
Liên Thần cố tình trêu cậu ta, nhìn phía sau.
Ôn Húc theo bản năng quay đầu lại nhưng không thấy ai.
Anh quên mất đây là Tề gia, Uyển Uyển của anh sẽ không thể tùy tiện ra vào được.
- Há há...Ôn..Húc sợ...vợ haha
- Cậu...đợi đến lúc có vợ đi cậu sẽ hiểu.
Hai người cười vui vẻ, chỉ riêng Tề Thiên Mặc vẫn đang buồn bực khó chịu ngồi ở bàn.
Gương mặt như tượng sáp bất động cực kì khó ở.
Ôn Húc thấy vậy liền trao đổi ánh mắt với Liên Thần.
- Cậu ta làm sao?
- Nhớ người ta.
- Ồ.
- Cả một tháng không gặp.
- Có nên giúp không?
- Như thế nào
- Tôi sẽ nghĩ.
Kết thúc trao đổi, hai người nhìn Tề Thiên Mặc, không biết anh ta chịu theo đuổi con gái người ta không.
- Mặc tôi có lời khuyên.
Liên Thần nói trước.
- Ừm.
Anh ta đáp lại.
- Trước tiên....
...........
Buổi tối, Tần Vô Song nhận được cuộc gọi của Etrito, nói là vợ anh nhớ cô nên muốn qua dùng cơm.
Tất nhiên cô sẽ đồng ý rồi.
Vợ của Etrito từng là lính dưới trướng cô là cô đã giúp hai người họ đến với nhau đó.
(