“ Thư kí Tô phải không? Lâu rồi không gặp.” Mạc Nhiên theo bản năng cánh tay khoác vai người phía trước.
Uyển Ninh dứt khoát giữ chặt lấy cánh tay cậu ta, nhích nhích bàn chân, đứng rộng, dùng lực quật vòng ngã nằm ngay dưới đất.
Cúi người dùng khuỷu tay chế ngự người.
Không thể phản kháng, Mạc Nhiên thả lỏng người không hề có ý định chống cự.
Cô nhìn anh thảm hại đến vậy nên chỉ đành thủ hạ lưu tình mà tha cho lần này:
“ Mau đứng dậy đi!”
Mạc Nhiên khổ sở bò dậy, hai bả vai đau nhứt, thiếu chút nữa là bị cô ra tay đến nỗi nhập việc sửa lại khớp.
Anh giận dữ gầm nhẹ: “ Cậu điên rồi sao? Đau lắm đấy! Bao nhiêu năm rồi vẫn chẳng ra dáng con gái gì cả?” Mặc mày cau có, phủi phủi chiếc quần, chỉnh lại tay áo.
Tô Uyển Ninh khoanh tay đứng dựa vào tường, hai chân bắt chéo, nghiêng đầu, mắt nhìn chằm chằm theo dõi từng biểu cảm trên khuôn mặt của anh.
Rõ ràng ngoại hình cũng ưa nhìn nhưng sao lại trông khó ưa đến vậy.
Cô vỗ vỗ trán, khẽ thờ dài, rồi đáp lại hắn một câu: “ Cậu có thể đứng đắn hơn xíu được không? Đừng để chúng ta bị hiểu lầm.”
Không thể tiêu hóa nỗi lời nói này nữa, không kiên nhẫn nữa liền tức giận đáp trả: “ Tôi chỗ nào không đứng đắn.”
“ Não tàn! Đi đây.”
Đột nhiên, điện thoại di động trong tay cô văng lên, theo bản năng vuốt nhẹ rồi đưa lên tai nghe máy: “ Tô Uyển Ninh đây, có chuyện gì?”
“ Đằng sau.”
Cô cơ hồ đã đoán ra giọng của người, nhưng vẫn nén mình kiềm chế cơn nóng giận.
Hai bàn tay nắm chặt thành hình quả đấm, gồng chặt, ngoảnh đầu nhìn ra phía sau mình, gượng cười trong đau khổ.
Tô Uyển Ninh rất muốn rời khỏi nơi này nhanh một chút nhưng người đàn ông phía sau vẫn không có ý định buông tha cho cô.
.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Hôm Nay, Vợ Chồng Cậu Ba Bỏ Nhau Chưa?
2.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
3.
Gặp Em Đúng Lúc
4.
Cô Vợ Hờ Của Cố Tổng
=====================================
Mạc Nhiên đoán chắc cô đang rủa mình trong bụng nên không dám tới gần thêm.
Anh hạ giọng, chỉ hỏi một câu: “ Tôi rất nhớ cậu.” Điều trong lòng muốn nói bấy lâu nay đã nói ra được rồi, lúc này anh thở phào nhẹ nhõm, rủ mắt rời đi.
Tô Uyên Ninh lặng người nhìn bóng dáng cậu ta dần xa khỏi đến khi biến mất mới thôi.
Nụ cười hiện lên trên gương mặt nhưng sao lại mang cảm giác hụt hẫng và u buồn đến vậy?
Mở hộp chat nhấn vào số điện thoại vừa nãy, gửi một dòng tin nhắn: “ Kết thúc công việc có muốn làm vài ly không?”
Điện thoại rung lên, cô mở điện thoại của mình ra kiểm tra: “Gửi địa chỉ, đưa Hàn Thiên Ngạo về sẽ liền qua đó.”
“ Cảm ơn các vị khách quý đã nhận lời mời tham sự buổi diễn ra mắt các thiết kế mới của The Queen chúng tôi hôm nay.
Chúng tôi muốn mang đến cho quý vị cái nhìn mới mẻ về thời trang bằng những mẫu thiết kế sau đây.”
Buổi diễn đã bắt đầu, kháng phòng đột nhiên tối sầm lại, ánh đèn chiếu