Đôi bàn tay không an phận của hắn lần mò thám hiểm từ dãy núi đến hang động.
Hắn đặt tay lên đồi tuyết đ ẫy đà, mềm mại song kéo tuột chiếc bra vướng víu, ra sức nhào nắn.
Hai ngón tay bắt lấy đôi nhũ h0a hồng hào đang dựng đứng vân vê rồi ngậm lấy cắn m út cho thỏa sức.
Một tay lại bắt đầu từ từ đi xuống phía dưới vuốt v e cặp đùi trắng nõn, hư hỏng luồn qua chiếc q uần lót mỏng trêu trọc bên dưới đã ướt đẫm vì chịu k ích thích kia.
Động tác này của hắn làm cho Lục Mạn Y vô cùng khó chịu, cơ thể cô dần trở nên mẫn cảm hơn.
Không kìm được, cô nhẹ nhàng phát ra âm thanh [email protected] đãng:
“ Ưmm~ Thật khó chịu.”
Nghe cô nói vậy, Hàn Thiên Ngạo cưng chiều đáp lại.
“ Bé con! Em có muốn nó không.”.
Một lúc sau vẫn chưa có dấu hiệu tiền vào hay rời đi.
Cô lúc này vô cùng thèm khát cái thứ ấy, bất giác dịch chuyển hông mình để hai nơi giao thoa có thể va chạm vào nhau.
Trông cô khổ sở như vậy, Hàn Thiên Ngạo mỉm cười hài lòng đồng thời hắn cũng không nỡ lòng mà bắt nạt nữa.
Chồm người về phía trước đè ép thân thể nhỏ bé phía dưới mình, đưa cặp chân thon dài vắt lên vai, người đàn ông mạnh mẽ ra vào.
Bên trong cô vô cùng ấm nóng, khó có thể vào được vì quá khít.
Th ân dưới của cô bóp chặt lấy hắn, làm cho của hắn muốn chết nghẹt.
Cả hai mồ hôi lấm kem tuông ra vì độ khó khăn này, Hàn Thiên Ngạo một phát đâm thẳng chạm đến đỉnh Everest, xé rách cái quý giá nhất của đời con gái mà cô gìn giữ bấy lâu nay.
Lục Mạn Y thì đau đớn như muốn chết đi sống lại, co quắp mà nuốt lấy thứ ấm nóng, nước mắt ứa ra.
“ Ngoan.
Thả lỏng một chút sẽ thoải mái ngay thôi.”
Mạn Y hiểu ý từ từ nới lỏng phía dưới, như vậy càng làm cho tham vọng độc chiếm lấy cảm xúc của cô.
“ Mau...tôii...ưm...muốn.”
“ Em muốn tôi cho em thứ gì?”.” Nhanh trả lời tôi, không nhịn nổi nữa rồi.”
Lục Mạn Y chỉ ngón tay xuống phía dưới.“ Tôi muốn nó.”
“ Được.”
Hàn Thiên Ngạo di chuyển th ân dưới, chậm rãi ra vào bên trong bông tuyết điểm nhỏ bé kia.
Sau đó lại chạy nước rút rồi đưa thứ tinh túy nhất của mình vào cô.
Cứ như vậy, đêm ấy cả hai ân ân ái ái không biết bao nhiêu lần từ giường ra tới ban công rồi lại vào phòng tắm.
****************
Sau một đêm vật lộn vô cùng mệt mỏi với một người đàn ông xa lạ, cô ngủ thẳng một giấc tới tân lúc mặt trời lên cao, cuối cùng thì Lục Mạn Y đã chịu tỉnh giấc.
Bởi vì ánh sáng chói lóa từ bên ngoài chiếu vào giường khiến cô không thể nào ngủ mãi được.
Cô chồm người về phía trước, nhìn xem chiếc đồng hồ trên bàn thì đã là hơn 9 giờ sáng, toi rồi nếu không mau chóng chuẩn bị thì cô sẽ bị trễ giờ hẹn mất.
Kì lạ sao hôm nay chiếc eo này của cô lại đau nhứt đến như vậy.
Không phải bà dì mới đến vào tuần trước hay sao? - Mạn Y tự hỏi thầm.
Nói rồi cô xoay người đứng dậy, vừa mới