Còn nữa, Cao Duy Duy lăn lộn trong giới giải trí đã mười mây năm, mười mây năm qua tài nguyên của cô ây, mồi quan hệ của cỗ ấy là điều chúng ta không thê biết… Sức ảnh hưởng.
này của Cao Duy Duy vẫn tồn tại ở nước ngoài, cho dù vì chuyện lần này thì quân chúng ở nước ngoài cũng không thây. Cho nên việc ký hợp động với Cao Duy Duy ảnh hưởng đên chúng ta chỉ là tạm thời, triển vọng trong tương lai không giới hạn.”
Trong lúc An Kỳ nói, Vân Thư còn thích hợp bổ Sung, hai người họ phối hợp rât ăn vóc nói ra toàn bộ lợi ích, không một câu không hay nào.
Người đàn ông yêu điệu như quản lý Mao có thể ngôi lên ghế quản lý của ảnh thị Giang Tả chắc chắn có năng lực nhất định, nhìn nhận vấn đề sắc bén. Chỉ với Vân Thư và An Kỳ thì hoàn toàn không thuyết phục được anh ta.
“Theo lời vừa nãy của hai người, tôi chỉ hỏi ba câu hỏi, thứ nhất: Sao các cô biết chân tướng sẽ được phơi bày, khi nào thì thật sự được phơi bày?
Thứ hai: Cao Duy Duy được bôi dưỡng bởi ảnh thị Hàn Hoặc, rất nhiều vinh quang của cô ta bao gồm cả vị trí nữ thần đều được ảnh thị Hàn Hoặc trao cho, có thê nói hiện tại cô ta đã là nhân tài, ¡ trong giới giải trí, hoàn toàn không cân công ty giải trí đóng gói, chúng ta có tư cách gì thuyệt phục cô ta? Tiềm lực trên người cô ta đã được khai quật hết, chúng ta còn có thê lấy đốc gì từ cô ta? Thứ ba: Cho dù cô ta bị ảnh thị Hàn Hoặc đơn phương hủy bỏ hợp đồng, nhưng với khả năng của bản thân, cô ta hoàn toàn có thể mở một studio cá nhân, không cần phải ký hợp đồng với công ty nào nữa. Chỉ với ba điệm này, tôi sẽ không hỏi cái khác, các cô trả lời trước đi.”
Vân Thư và An Kỳ nhìn nhau, Vân Thư trả lời: “Thứ nhất, theo tin tức đáng tin cậy có thể đã nắm được dáng vẻ paparazzi làm rò rỉ hình ảnh, hơn nữa hiện tại đã có người âm thầm điều tra. Còn trước mắt có nghỉ phạm hay không, trở về tôi sẽ tiếp tục theo dõi, nêu tôi muốn Cao Duy Duy ký hợp đồng, nhất định sẽ để cô ấy rửa sạch nước bắn trên người.
Thứ hai, quả thật ảnh thị Hàn Hoặc đã cho cô ấy rất nhiều vinh quang, cho cô ây một sân khấu, sân khẩu cho cô ấy trong mắt chúng ta rất lớn nhưng trong mát thế giới lại không đáng kê, quản lý nói tiêm năng trên người cô ây đã được khai phả hết, điêu này tôi không tin, tiềm lực của
Lời của Vân Thư khiến An Kỳ bội phục, hiếm khi quản lý Mao nghiêm túc, rong ánh mặt của anh ta tán thưởng Vân Thư không thôi, có đầu óc, tư duy rõ ràng. Nhưng quản lý Mao luôn cảm thây như bản thân đã bị gài bẫy, mà cụ thể gài bây ở đâu quản lý Mao lại không nghĩ ra được.
Vân Thư tự tin nhướng mày với An Kỳ, cô hỏi quản lý Mao: “Quản lý, anh mau nói được đi.”
Quản lý Mao: “Như vậy đi, hai người đi ra ngoài làm phân tích dữ liệu cho tôi, được hay không toàn bộ liệt kệ ra, tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo một tiếng, dù sao thì nguy hiểm này của cô quá lớn.”
Vân Thư chưa từ bỏ ý định: “Thật ra chuyện lần này của Cao. Duy Duy không có gì to tát, chủ yếu là chuyện ảnh thị Hàn Hoặc đột nhiên giải bỏ thỏa thuận đã xác thực khiến cự dân dâu vào lửa. Phương tiện truyền thông mới trên mạng cũng đang chuyên tiếp video, nói có mũi có mắt, còn so sánh với Chu Yên trước đó, đến nay.”