Cao Trường Phong dẫn Yên Nhi lên phòng mà ông bà Cao đã sắp xếp sẵn cho cô.
Giường rải đầy hoa hồng. Và có thêm đôi thiên nga trắng, hai đầu đang tạo hình trái tim.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1932096/markdown/17575009/1614094218962.jpg-original600webp?sign=988ae8ccda90a466ecc54b21921fac82&t=6080bc80)
Cô thấy vậy liền nhăn nhó: "Ủa? Thế này sao ngủ? Chỉ là ngủ thôi mà, sao bày vẽ vậy?"
Anh cầm tay cô, nói: "Tại vì em là bạn gái anh. Ba mẹ anh đã chấp nhận em rồi. Họ làm cái này để cho em và anh đó!"
Cô lần nữa từ chối anh, cô gạt tay ra, lạnh lùng: "Cậu thôi đi, nếu chỉ có hai chúng ta thì hãy xưng hô theo cách bình thường đi! Tôi nói rồi đó, đừng vượt quá giới hạn, không tốt cho cả hai đâu."
Anh chẳng biết nói gì, dẹp mấy cánh hoa hồng và hai con thiên nga trắng mang ra ngoài và chúc cô ngủ ngon.
Anh ra ngoài với gương mặt buồn bã. Cao Trường Cung thấy vậy, trêu: "Sao? Con bé Hàn kia không thích hả?"
Anh lắc đầu: "Không!" _rồi anh mang mấy thứ đó vào phòng của mình.
Cao Trường Cung đi vào phòng, anh đang ngồi ở bàn làm việc, suy ngẫm về cô và Hàn Tĩnh Chi: "Liệu Hàn Yên Nhi có quan hệ gì với Tĩnh Chi hay không? Người phụ nữ mình gặp vào 3 tháng trước là Yên Nhi hay Tĩnh Chi? Yên Nhi thì bị gãy xương chân, còn Tĩnh Chi thì cô ấy nói là sợ mình là kẻ xấu nên mới gạt mình. Liệu ai mới là cô gái đêm hôm đó kia chứ."
Anh chỉ vì chuyện này mà đau đầu. Anh lên giường đi ngủ.
Sáng mai...
" Cung! Dậy đi con!" _bà Cao sang gọi Cao Trường Cung dậy
" Con mệt!" _anh nằm vạ vật
Bà Cao lo lắng sờ vào trán anh, hốt hoảng: "Chết! Con sốt rồi! Để mẹ lấy thức ăn cho con. Con ăn xong rồi uống thuốc."
5 phút sau, bà Cao mang lên một bát bún bò nóng hổi. Bà nói: "Đây con ăn đi. Hôm nay, con bé Hàn nó nấu cho nhà mình hẳn một nồi bún bò. Con ăn đi còn uống thuốc."
Anh ngạc nhiên: "Con bé đó mà cũng nấu được ư? Vậy ai đi chợ, đừng nói với con là nó đi chợ với vú Năm nha?"
Bà Cao nói: "Hôm nay, con bé dậy sớm, nhờ vú Năm đi chợ. Trong cái lúc đó, nó đi đun nước, rồi pha nước chấm. Mà trời ơi, cái nước bún nó ngon gì đau luôn á. Mẹ là mẹ kết con bé này lắm đó nha."
Bà Cao đưa bát bún bò cho anh. Anh cầm láy, húp một thìa nước nước. Nghĩ bụng: "Chưa bảo giờ Tĩnh Chi nấu cho mình một món ngon gì cả. Đến nhà thăm cô ấy lúc nào cũng là mì gói."
Anh ăn xong tô bún, bà Cao đưa cho anh thuốc. Anh đang định uống thì...
"Cộc cộc"
Bà Cao mở cửa. Đó là Yên Nhi, cô mang theo một cốc cốc nước (nước cam). Cô đặt